Thượng tướng Leonhid Grigorievich Ivashov là chuyên gia trong lĩnh vực địa chính trị và nghiên cứu xung đột. Chủ tịch Viện Hàn lâm các vấn đề địa chính trị. Tiến sỹ khoa học lịch sử (1998). Giáo sư Bộ môn báo chí quốc tế Trường đại học quan hệ quốc tế Matxcova. Tổng cục trưởng Tổng cục hợp tác quân sự quốc tế Bộ Quốc phòng Liên Bang Nga (1996-2001). Hội viên Hội nhà văn Nga. Nói thêm là người dịch đã có một số lần giới thiệu các bài viết và trả lời phỏng vấn của ông.
Mới đây ông đã trả lời các câu hỏi của Tổng biên tập báo “Nước Nga Xô Viết” V.V.Chikin về vụ "Oboronservis" (vụ án tham nhũng trong Bộ Quốc phòng Nga), xin giới thiệu cùng bạn đọc.
|
| Thượng tướng Leonhid Ivanshov |
V.V.Chikin: - Leonhid Grigorievich, ông đánh giá như thế nào về quy trình xử vụ án “Oboronservis” với bị cáo chính là Evghenia Vasilieva vừa mới kết thúc?
L.G.Ivashov: - Đấy không phải là một quá trình điều tra xét xử, mà là một màn kịch chính trị-tâm lý được diễn hơn 2 năm. Trong vở kịch này luật pháp và bộ luật tố tụng ngồi chơi, còn những trò ma mãnh với các vụ lại quả, chia chác, xào nấu biên lai và v.v của bà ta hoạt động.
Cái gọi là quy trình điều tra xét xử đó cho thấy nước Nga hiện nay là gì và ai đang chi phối nước Nga. Sau khi trở lại nhiệm kỳ tổng thống thứ ba V.V.Putin thấy rằng Serdiukov (cựu Bộ trưởng quốc phòng - tiền nhiệm của Bộ trưởng quốc phòng Shoigu hiện nay) đã gần như phá nát Quân đội,- nó không còn khả năng tác chiến. Tổ hợp công nghiệp quốc phòng không nhận được đơn đặt hàng vũ khí và trang thiết bị kỹ thuật quân sự hiện đại, và như thế có nghĩa là công nghiệp quốc phòng cũng thoái hóa cùng với Các lực lượng vũ trang.
Về mặt bản chất, Quân đội đã được đưa ra một cuộc bán đấu giá, nơi những miếng béo bở nhất được giành cho người của mình – tức bạn bè và họ hàng của Serdiukov.
Cộng đồng quân nhân và những người yêu nước đã bắt đầu chống lại việc hủy hoại khả năng quốc phòng của đất nước, chống lại những hành động của chính quyền do ngài “Tổng tư lệnh tối cao” Medvedev đứng đầu. Thêm nữa, những sự kiện ở Libya đã làm cho V.Putin nhận thức rõ rằng: các “bạn bè và đối tác” Phương Tây mà trước hết là Mỹ vào bất kỳ thời điểm nào cũng có thể sẵn sàng tống vào tù, treo cổ hoặc xẻ thịt những “bạn cũ”, nếu như “người bạn” đó có tiềm lực quân sự yếu kém.
Tấm gương của S.Miloshevich, Hussen, M.Gaddafi là những ví dụ nhãn tiền. Không khó để “xử lý” số phận của họ. Chính vì thế mà ngay sau khi nắm quyền tổng thống nhiệm kỳ ba, V.Putin quyết định phải chấm dứt ngay tiến trình phi quân sự hóa đất nước kéo dài hơn 20 năm và bắt tay vào việc khôi phục lại tiềm lực quân sự. Xin nói thêm, đây cũng chính là cách để đảm bảo an toàn tính mạng cho chính bản thân ông.
V.V. Chikin: - Theo ông thì tổng thống Putin có khôi phục lại được khả năng phòng thủ đất nước không và chúng ta đang được bảo vệ đến mức độ nào?
L.G.Ivashov: - Valentin Vasilievich (Chikin) ạ, đừng nên xây dựng ảo tưởng. Nếu như trong một phần tư thế kỷ tính từ thời Gorbachev, chúng ta đã chứng minh cho thế giới thấy một tấm gương về giải trừ quân bị và tinh thần yêu hòa bình, trong khi cùng lúc đó các “bạn bè” của chúng ta ở Phương Tây ráo riết tăng cường lực lượng vũ trang, xây dựng các căn cứ quân sự sát ngay biên giới chúng ta, thì khôi phục lại tiềm lực quốc phòng (của Nga) chi trong 3 năm là hoàn toàn không thể.
Nhân đây xin nói rằng khoản chi cho ngân sách quốc phòng lớn nhất của Mỹ được Quốc hội nước này thông qua đúng vào lúc chúng ta đã “cơ bản phá xong” Quân đội và cắt giảm ngân sách quân sự. Khả năng phòng thủ của Liên Bang Nga đã ở trong tình trạng thảm họa và không phải ngẫu nhiên mà Bộ trưởng Bộ các tình huống khẩn cấp lại được bổ nhiệm làm Bộ trưởng quốc phòng.
Và nhiệm vụ của S.K.Shoigu trước hết là khắc phục những hậu quả khẩn cấp trong Quân đội và Hạm đội ( Hải quân) do những hành động “xuất sắc” của Serdiukov và Medvedev gây ra trong tiến trình hủy diệt những gì còn lại của tiềm lực quốc phòng đất nước.
Các hệ thống vũ khí hiện đại – đấy là các tổ hợp công nghệ phức tạp được chế tạo nhờ sự hợp tác chặt chẽ giữa giáo dục – đào tạo, khoa học, trường phái thiết kết và sản xuất. Và nếu như tại một nơi nào đó trong dây chuyền nói trên thiếu một mắt xích thì toàn bộ quy trình sản xuất vũ khí hiện đại sẽ bị phá vỡ.
Vâng, có thể mua một số chi tiết , linh kiện , thiết bị còn thiếu ở nước ngoài , nhưng chỉ ở mức độ thôi chứ. Nhưng đó lại chính là điều mà chúng ta đang làm. Nga đã mất ngành công nghiệp điện tử, công nghiệp chế tạo linh kiện, công nghiệp chế tạo máy.
Bộ trưởng quốc phòng khi đó Serdiukov và Tổng tham mưu trưởng Makarov (tại các đơn vị người ta gọi ông này là “tay nịnh đầm”) đã thực hiện chính sách không sử dụng vỏ thép (cho xe tăng và xe thiết giáp), các hệ thống điều khiển do Nga sản xuất và nói chung là thực hiện đường lối quy chuẩn hóa với NATO.
V.V.Chikin: - Nhưng Serdiukov và Makarov không thể hành động tự tung tự tác được, họ phải báo cáo ở Duma quốc gia (Quốc hội), Hội đồng Liên bang, các cải cách này đã được Hội đồng an ninh Liên Bang Nga thông qua?
L.I. Ivashov: - Anh đã nhận xét đúng, cái gọi là những cải cách của Serdiukov không phải là sáng tác ngẫu hứng của chính Serdiukov, mà là chính sách quốc gia của Tổng thống Medvedev và bộ sậu của ông ấy. I.Iurgens, Giám đốc Viện phát triển hiện đại và thường được gọi là “các nếp nhăn của não” của đội hình này vào tháng 7/2010 khi phát biểu tại một hội nghị ở Washington đã công khai tuyên bố là mục tiêu của Tổng thống Medevedev – Nga gia nhập NATO, mua vũ khí và trang bị kỹ thuật cho quân đội và Hạm đội (Hải quân) từ các nước NATO và Israel.
Quay trở lại chủ đề về cái gọi lại quy trình xét xử vụ “Oboronservis”, tôi nhấn mạnh rằng vụ này đã được dàn dựng đến mức trở thành một sơ đồ tống tiền và cái vai “bị cáo chính” được giao cho một quý bà nhẹ dạ, có lẽ là ai đó đã cam kết với bà ta là sẽ không có gì xảy ra cả .
Còn những tội phạm chính và những kẻ ăn cắp tiềm lực quốc phòng của đất nước thì vẫn đang không chỉ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mà còn đang ngồi ở các cương vị cao. Chúng ta, những công dân bình thường, bị sốc trước con số hàng tỷ (rúp) mà vị nữ công dân Vasilieva ăn cắp. Nhưng đấy chỉ là cái móng tay so những thiệt hại mà tiềm lực quốc phòng và an ninh của chúng ta phải gánh chịu.
Serdiukov đã tiêu diệt nền khoa học quân sự, làm suy yếu nghiêm trọng tình báo quân sự, phá hủy hệ thống đào tạo quân sự. Vấn đề nghiêm trọng đến mức vào năm 2009, Bộ Quốc phòng Nga buộc phải từ chối không tiếp nhận đào tạo các quân nhân nước ngoài bởi vì các phiên dịch viên quân sự đã bị đuổi khỏi hệ thống đào tạo quân sự, các khoa tiếng Nga (trong các cơ sở đào tạo quân sự) bị giải tán.
Thế còn việc giải thể các quân khu, tập đoàn quân, sư đoàn và chuyển sang cơ cấu tổ chức lữ đoàn – đấy có phải là từ bỏ chức năng bảo vệ đất nước và lãnh thổ không? Lữ đoàn chỉ có thể bảo vệ được một- hai làng, nhưng không phải là cả đất nước.
Tháng 8/2008 , khi Gruzia tấn công không chỉ Nam Oxetia, mà cả những binh lính gìn giữ hòa bình Nga (có nghĩa là tấn công nước Nga), trong suốt một ngày đêm liền không có ai để ra quyết định và ra lệnh cho quân đội đánh trả xâm lược.
Nếu như Gruzia (ở phía nam-ND) tấn công cùng lúc với Estonia (ở phía bắc -ND) – liệu chúng ta có thể đánh trả xâm lược cùng một lúc trên hai mặt trận không?
Thế còn thay thế các đơn vị làm nhiệm vụ đảm bảo hậu cần cho các hoạt động tác chiến bằng các hãng và các nhà hàng dân sự? Còn sự cắt giảm một cách ngu ngốc một nửa quân số sỹ quan, bỏ chế độ quân nhân chuyên nghiệp trong lục quân và hải quân, thay thế tất cả các quân nhân tại các kho và bộ chỉ huy quân sự địa phương bằng các nhân viên dân sự? Còn những chiếc “Mistral” được ký hợp đồng mua qua các phi vụ lobby của Medvedev và Serdiukov nhưng không ích lợi gì cho việc thực hiện những nhiệm vụ của Hải quân? Đấy không phải là hàng tỷ rúp, mà là hàng tỷ Euro bỏ đi .
Như vậy, tất cả những cái đó không phải là ngẫu nhiên, không phải là sự ngẫu hứng của ông chủ cửa hàng đồ gỗ Serdiukov, mà là một chính sách có chủ đích của giới lãnh đạo tối cao. Thế còn Hội đồng an ninh, Duma, Hội đồng Liên Ban, Tình báo quân sự, Phòng kiểm toán che giấu việc đại phá có tổ chức các lực lượng vũ trang và các tổ hợp công nghiệp quốc phòng?
Chỉ có những tổ chức quân sự- xã hội, trong đó có Vladimir Vasilievich Kvachkov và Viện kiểm soát quân sự tối cao do Sergey Fridki đứng đầu là tích cực đấu tranh chống lại việc cướp bóc lực lượng vũ trang. Tổng công tố viên quân sự đã làm hơn 100 bản báo cáo gửi Bộ trưởng quốc phòng, gõ cửa tất cả các cơ cấu nhà nước có trách nhiệm, khởi tố các vụ án hình sự, nhưng tất cả đều vô hiệu: bức tường tội phạm của các quan chức, đại biểu, những tướng lĩnh phản bội và các doanh nhân còn chắc hơn cả vỏ thép.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét