Cái nhìn bao quát về hệ thống quân đội Hoa Kỳ

Thứ Ba, tháng 9 22, 2015 |

Mỹ có 400 căn cứ quân sự vây Nga

Học giả Mỹ cho rằng, số lượng căn cứ quân sự Mỹ lớn gấn 4 lần tổng số nước trên thế giới, quân nhân Mỹ có mặt trên 160 quốc gia.

800 căn cứ, 400 đang vây Nga binh lính hiện diện tại 160 nước
Giáo sư trường Đại học Hoa Kỳ ở Washington, nhà nhân chủng học David Wynn tuyên bố với tạp chí The Nation rằng, ngay cả sau khi rút phần lớn quân Mỹ khỏi Afghanistan và Iraq, Mỹ vẫn bao vây thế giới bằng mạng lưới căn cứ quân sự khổng lồ.
Ông David Wynn lưu ý rằng hiện tại Mỹ đang có khoảng 800 căn cứ quân sự ở bên ngoài lãnh thổ của mình, chiếm 95% tổng số đơn vị triển khai đồn trú bên ngoài lãnh thổ của toàn thế giới,  tức là tất cả các quốc gia khác cộng vào mới được hơn 30 căn cứ.
Sự hiện diện của quân đội Mỹ chỉ có tăng chứ không hề giảm. Hàng trăm đơn vị Mỹ đồn trú rải rác tại 80 quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm Australia (châu Úc), Bulgaria (châu Âu), Colombia (châu Mỹ), Qatar (châu Á) và Kenya (châu Phi).
Các chuyên gia lưu ý rằng nếu xét cả theo khía cạnh không chính thức, thực tế là quân nhân Mỹ đang có mặt tại 160 quốc gia và vùng lãnh thổ, trong đó có 11 tàu sân bay, mỗi chiếc trong số đó có thể được coi là một căn cứ hải quân.
Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc từ 70 năm trước, nhưng, theo số liệu chính thức của Lầu Năm Góc, tại Đức vẫn có 172 căn cứ quân sự Mỹ, ở Nhật Bản có 113 và ở Hàn Quốc cũng có tới 83 căn cứ.
Theo tính toán của Giáo sư Wynn, người nộp thuế Mỹ trả trung bình từ 10 USD đến 40.000 USD/năm cho việc duy trì một người lính bên ngoài Hoa Kỳ, mặc dù người nộp thuế không tự ý thức được điều này.
Hiện nay, tổng số lượng nhân viên dân sự và quân sự Mỹ trên toàn thế giới là 3.002.375 người, con số này trên lãnh thổ Mỹ là 2.751.146 người, số lượng nhân viên dân sự và quân sự Mỹ ở nước ngoài là 251.229 người.
5 căn cứ quân sự lớn nhất thế giới cũng là của Mỹ, đó là căn cứ Fort Campbell (424,9 km2), Fort Bragg (659,6km2), Fort Benning (736,5 km2), Fort Hood (869,9 km2), Lewis-McCord (1675,4 km). Căn cứ rộng nhất của Mỹ còn lớn hơn cả thành phố St. Peterburg của Nga là 1439 km2.
Theo số liệu của Bộ Quốc phòng Nga đưa ra hồi tháng 4 năm nay, xung quanh biên giới nước này có hơn 400 căn cứ và cứ điểm quân sự của các nước Mỹ-NATO.
Bản đồ phân bố các căn cứ quân sự Mỹ trên thế giới
Phát biểu trên một chương trình của đài Tiếng vọng Moskva, Thứ trưởng Quốc phòng Nga, ông Anatoly Antonov cho biết, theo số liệu công khai, ai cũng có thể kiểm tra quanh được là xung quanh nước Nga có hơn 400 căn cứ và các cứ điểm khác nhau của Mỹ-NATO đang bao vây Nga.
Căn cứ quân sự Mỹ đang gieo rắc tai họa trên thế giới
Giáo sư Wynn nói, kể từ đầu chiến tranh lạnh, chính sách thiết lập mạng lưới các căn cứ quân sự cho hàng chục nghìn binh lính Mỹ rải rác khắp thế giới đã trở thành học thuyết về đối ngoại và an ninh quốc gia của Hoa Kỳ.
Chính sách này được gọi là "chiến lược phòng ngừa" và được kết hợp với chính sách kiềm chế đối thủ địa chính trị chính thời Xô Viết.
Nếu khi đó sự hiện diện quân sự rộng lớn như vậy dù sao vẫn mang tính hợp lý, thì bây giờ nhiều chuyên gia cho rằng các căn cứ quân sự của Mỹ là vô ích và có hại nhiều hơn lợi.
Thay vì đóng góp cho sự ổn định trong các khu vực nguy hiểm, căn cứ quân sự của Mỹ thường là đối tượng gây căng thẳng và là trở ngại cho các hoạt động ngoại giao.
Ví dụ như, sự hiện diện của căn cứ quân sự của Mỹ tại Trung Đông đã trở thành điều kiện tiên quyết quan trọng cho sự phát triển chủ nghĩa cực đoan và tâm trạng chống Mỹ.
Còn khi bố trí các đơn vị đồn trú, chẳng hạn như giáp các đường biên giới của Nga, Trung Quốc, Triều Tiên hay Iran, nguy cơ phản ứng từ các nước này tăng lên đáng kể.
Mỹ đang phát triển tạo ra một cú hích mới cho cuộc đua căn cứ quân sự và vũ khí, gieo rắc hỗn loạn trên mặt trận địa chính trị - vị giáo sư của Hoa Kỳ cho biết.
"Chiến tranh chống khủng bố" đã trở thành bản chất toàn cầu của cuộc xung đột đó sẽ chỉ làm cho cực đoan và khủng bố gia tăng. Còn việc xây dựng các căn cứ để "bảo vệ" lợi ích của Mỹ khỏi sự "đe dọa của Nga và Trung Quốc" càng khiến cho các nước hàng đầu thế giới mâu thuẫn với nhau.

Nguồn: Báo Đất Việt


Read more…

Gia Cát Lượng đã bức mưu thần Bàng Thống vào “tử lộ” như thế nào?

Thứ Năm, tháng 9 17, 2015 |

Đằng sau cái chết có tính toán từ trước của đại mưu thần Bàng Thống, có sự hiện diện của những lời đe dọa đến từ Gia Cát Lượng - người đã từng đích thân mời ông về phò tá cho Lưu Bị.




Gia Cát Lượng và Bàng Thống đều là mưu sĩ hàng đầu trong tiểu thuyết “Tam Quốc diễn nghĩa” của La Quán Trung, được mệnh danh là  nhất “Long”, nhất “Phượng”.
Đại ẩn sĩ Tư Mã Huy từng tán dương rằng: "Nếu có được một trong hai người: Ngọa Long (tức Khổng Minh) hoặc Phượng Sồ (tức Bàng Thống) thì có thể định hưng được thiên hạ".
Vậy tài trí của hai người có gì khác biệt? Lưu Bị đã từng sở hữu cả Long lẫn Phượng, cớ sao vẫn không thể có được thiên hạ?
Trong kỳ 3 cuốn “Bách Gia giảng đàm” có chủ đề  “Vì sao Bàng Thống phải “tự sát”?” đã viết rằng: ai có thể ngờ rằng, đằng sau cái chết loạn tiễn xuyên tâm, máu chảy đầu rơi lại là cả 1 kế hoạch được Phượng Sồ dày công sắp đặt .
Chẳng hề nghi ngờ rằng, thời bấy giờ Bàng Thống là người duy nhất có đủ tài năng mở đường tới nước Thục, nhưng vào thời khắc quan trọng ông lại giao lại toàn bộ cho người có tài trí thấp hơn nhưng chí hướng cao hơn ông một bậc là Khổng Minh.
Gia Cát Lượng mời Bàng Thống, sau lại muốn phế Bàng Thống

Gia Cát Lượng có thể giúp Lưu Bị lấy được Kinh Châu, nhưng khi đối diện với "dân cường địa hiểm" Tây Xuyên, ông phải bó tay.
Vừa không biết khuyên Lưu Bị giả nhân nghĩa, soán ngôi Lưu Chương như thế nào, lại không dám tái diễn "Xích Bích đại chiến" với Tây Xuyên, Gia Cát Lượng liền mượn cớ tới Đông Ngô viếng Chu Du để mời người tài giỏi hơn mình 1 bậc - Bàng Thống.
Về sau, một người trấn thủ Kinh Châu, một người tấn công Tây Xuyên, và cả 2 đều trở thành trợ thủ đắc lực cho Lưu Bị.
Quả thực, Bàng Thống tài năng hơn Khổng Minh.
Ông hiểu được rằng muốn chiếm được Kinh Châu, Lưu Bị phải diễn màn giả nhân nghĩa, vì còn phải mưu tính để lấy được thiện cảm của Lưu Chương về sau, nhưng khi đến chỗ Lưu Chương thì có thể hoàn toàn có thể lột bỏ mặt nạ, “bức vua thoái vị”.
Về văn, ông dễ dàng thuyết phục được Lưu Bị chỉ với 4 từ “nghịch thủ thuận thủ”. Về võ, ông chỉ dùng 2 mạt tướng mà Khổng Minh không muốn dùng là Hoàng Trung và Ngụy Diên đã có thể phá vòng vây ở Tây Xuyên.
Tuy nhiên, vào thời điểm chiến dịch Tây Xuyên sắp "đại công cáo thành" thì tình hình có chuyển biến, Khổng Minh đã gửi cho Bàng Thống một lá thư đe dọa.
Hành động này gần giống như việc trước đây Trình Dục lừa Từ Thứ, Trình Dục lợi dụng lòng hiếu thảo của Từ Thứ, uy hiếp mẹ Từ Thứ rồi kêu gọi Từ Thứ đầu hàng.
Còn Gia Cát Lượng thì lợi dụng lòng trung thành của Bàng Thống đối với Lưu Bị cũng như sự ưu ái của Lưu Bị đối với Bàng Thống để khiến Lưu Bị dao động, rồi diệt người đầy tớ trung thành.
Nhìn thấu Lưu Bị, Bàng Thống quyết lấy cái chết để giữ thanh danh
Vấn đề mâu thuẫn ý kiến giữa Ngọa Long - Phượng Sồ khiến Lưu Bị do dự. Một mặt, Lưu Bị rất quý trọng vị mưu thần tài năng Bàng Thống, mặt khác cũng vô cùng tin tưởng Gia Cát Lượng liệu sự như thần.
Để bảo toàn lực lượng, Lưu Bị đành phải quyết định lui về Kinh Châu.
Ngày hôm sau, để khuyên giải Bàng Thống, Lưu Bị nói với Bàng rằng: "Ta nằm mơ thấy vị thần cầm thiết bổng đánh vào tay phải ta, ngủ dậy vẫn thấy đau. Liệu có phải điềm dữ?”
Bàng Thống vốn dũng cảm, không tin chuyện thần ma, không chịu được lời nói yếu hèn, so tính thiệt hơn, ông đáp lại rằng: "Tráng sĩ ra trận, không chết mà bị thương là chuyện thường, chúa công hà tất phải đa nghi chuyện mộng mị?
Chúa công bị Khổng Minh mê hoặc. Người này cũng vì không muốn Thống độc thành đại công nên mới cố tình nói vậy khiến chúa công sinh lòng hoài nghi. Lòng hoài nghi thì sẽ thành mộng, chứ nào có điềm xấu gì?
Thống có máu chảy đầu rơi, vẫn giữ lòng này. Mong chúa công đừng nói gì thêm mà nên sớm quyết  tiến binh".
Nói rất hay! Thứ nhất dũng, thứ hai trung, thứ ba duy vật, thứ tư không suy nghĩ như kẻ tiểu nhân tham công.
Tuy nhiên, khi Bàng Thống nói ra những lời khảng khái của mình, cũng là lúc lòng trung của ông đối với Lưu Bị đã mất dần đi, ông không còn muốn dốc sức vì Lưu Bị nữa.
Lưu Bị giờ đây không chỉ “ngu nhân, ngu nghĩa” mà còn “ngu tín”, không còn gì đáng để theo nữa.
Trong "Tam Quốc diễn nghĩa", các mưu sĩ thường rất ít khi nhắc đến cái chết trong lời thề của mình, một khi đã nhắc đến thì rất có thể người đó đã có động cơ hướng đến với cái chết.
Như khi bắc phạt, Quách Gia đã nói với Tào Tháo: "Tôi cảm tạ đại ân của Thừa tướng, có chết cũng không báo đáp hết được".
Bàng Thống cũng giống Quách Gia, cũng là trong lòng có ý “phản chủ”, song vẫn phải cố tỏ ra trung nghĩa. Hơn nữa, họ đều đặt tiền đồ của quốc gia lên trên sự sống cái chết cá nhân.
Dù Quách Gia không biết Lưu Bị là người như thế nào, nhưng chí ít ông có thể tin rằng tư tưởng tân Nho gia của Lưu Bị tốt hơn tân Pháp gia của Tào Tháo.
Bàng Thống cũng vậy, mặc dù ông không thể biết được Gia Cát Lượng sẽ làm những gì trong tương lai, nhưng chí ít ông có thể chắc chắn rằng Nho - Pháp kết hợp của Lượng cao hơn so với tân Nho gia của Lưu Bị, và có thể phát triển hơn trong tương lai.
 Bàng Thống luôn sống tuân theo lý tưởng trung thành, chưa bao giờ mảy may có ý định cướp đoạt thiên hạ, vì thế ông muốn nhường địa vị cho Khổng Minh.
Thứ nhất, ông làm vậy nhằm bảo vệ danh dự của 1 nam tử hán.
Thà “da ngựa bọc thây” chứ không làm kẻ đào ngũ. Lẽ ra, khi đó Bàng Thống có thể chọn cách lui quân để bảo toàn tính mạng, nhưng ông không làm như vậy. Đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất trong tính cách của Bàng Thống và Lưu Bị.
Thứ hai, Bàng Thống vì không muốn ảnh hưởng đến Gia Cát Lượng nên đã đẩy nguyên nhân gây ra cái chết của mình về phía Lưu Bị.
Vì sao ngựa của ông “cưỡi đã lâu, chưa bao giờ như vậy” đột nhiên lại sa chân trước? Lẽ nào ông cũng bắt đầu hoài nghi, sợ chết rồi nên tâm trạng ảnh hưởng đến ngựa?
Không phải vậy! Bàng Thống biết được Lưu Bị mê tín, nên dựa vào sự quan tâm của Lưu Bị để ông đổi ngựa cho mình.
Bàng Thống sau khi cưỡi con bạch mã của Lưu Bị không những chết rất nhanh, mà còn có thể đổ hết sơ suất lên đầu Lưu Bị. Như vậy, chủ tướng cũng sẽ không thể trút giận sang Khổng Minh.
Thực ra việc Lưu Bị mơ thấy thần tiên đánh vào cánh tay cho thấy Lưu Bị đã có chút nghi ngờ Gia Cát Lượng, vì thần tiên trong lòng Lưu Bị chỉ có Khổng Minh mà thôi.
Thứ ba, Bàng Thống chọn chết tại đèo Lạc Phượng cũng là để an ủi Lưu Bị rằng: “số mệnh của ông đã tới lúc phải chết, Lưu cũng không nên quá tự trách mình".
Thứ tư, vì sao Bàng Thống nhắc đi nhắc lại rằng bức thư của Gia Cát Lượng là do đố kỵ? Vì sao ông lại hành quân trên con đường nhỏ, hiểm yếu mà đẩy Ngụy Diên ra tuyến đầu?
Bản thân “trói gà không chặt”, chỉ huy hậu quân vốn gặp nhiều nguy hiểm hơn nhằm mục đích gì? Tại sao lại không hành quân cùng Ngụy Diên trong khi điều này hoàn toàn có thể?
Rõ ràng, Bàng Thống muốn bày sơ hở này để chứng tỏ với Gia Cát Lượng rằng: Ông cam tâm tình nguyện nhường công, nhường địa vị cho Lượng, chứ không phải chết trong tay Lượng, càng không phải vì không biết mưu đồ hiểm ác của Lượng.
Từ đó có thể thấy rằng, Khổng Minh không phải là người chịu trách nhiệm trực tiếp trong cái chết của Bàng Thống.
Nếu thực sự muốn tìm một nguyên nhân dẫn đến cái chết của mưu thần này thì đó chính là việc Khổng Minh đã bắn hỏa tiễn trước, đánh vào tâm lý Bàng Thống.
Việc này giúp Bàng Thống nhận ra rằng: không chỉ “ngu nhân, ngu nghĩa” mà Lưu Bị còn hèn nhát, “ngu tín”, điều đó càng làm cho ông quyết tâm từ bỏ phò Lưu Bị, “ngã theo tiếng súng”.
Không thể nghi ngờ gì rằng, Bàng Thống là người duy nhất có đủ tài năng mở đường tới nước Thục, nhưng vào thời khắc quan trọng ông lại giao lại toàn bộ cho người có tài trí thấp hơn, nhưng chí hướng cao hơn ông một bậc là Khổng Minh.
Phương pháp “số mệnh” của La Quán Trung thật tài tình, nhìn bề ngoài thì cuối cùng cả 2 cách lý giải về tinh tượng gần như đều ứng nghiệm, nhưng thực ra đều do con người điều khiển.
Read more…

Khám phá bí mật “nội thất” tăng chủ lực Armata

Thứ Năm, tháng 9 17, 2015 |
Các nhà chế tạo “Armata” đã hé lộ một số chi tiết các bộ phân trong chiếc xe tăng đã gây lên vô số cuộc tranh luận trên truyền thông thời gian qua. Thân xe “Armata” trở thành nền tảng đa dụng cho nhiều phương tiện tác chiến khác.
Những tác giả của chương trình “Nghiệm thu quân sự” đã giới thiệu một phần bên trong cấu trúc của chiếc xe tăng chủ lực T-14 và xe chiến đấu bộ binh cơ giới BMP trên thân xe Armata, đồng thời giới thiệu khả năng cứu kéo, sửa chữa xe tăng.
Như các chuyên gia nhận xet, những bí mật về tính năng kỹ chiến thuật của chiếc tăng gây xôn xao dư luận này có rất nhiều, và những dữ liệu này sẽ được giữ bí mật hàng chục năng nữa. Nhưng nhưng gì được giới thiệu trên truyền thông multimedia cũng cho người xem cảm nhận được một phần năng lực tác chiến của ‘Armata”.
Điểm đầu tiên khiến cộng đồng kỹ thuật chế tạo máy quan tâm là hệ thống động lực. Động cơ và hộp số xe tăng là một bộ phận đồng nhất. Cấu trúc thiết kế động lực này lần đầu tiên được áp dụng tại Nga đối với tăng thiết giáp. Cấu trúc động lực này làm giảm đi rất nhiều công sức trong nhiệm vụ sửa chữa, thay thế trên chiến trường. 
Đại diện quân sự của nhà máy "Uralvagonzavod" Oleg Zozulya nói: thời gian lắp ráp và tháo dỡ hệ thống động lực vẫn chưa được xác định, nhưng chắc chắn là được tính bằng giờ chứ không tính bằng ngày như đối với các lớp xe tiền nhiệm.
Tính năng kỹ thuật động cơ cũng không được nêu rõ, theo yêu cầu bảo mật hệ thống. Nhưng chuyên gia "Uralvagonzavod" nhận định, T-14 được lắp đặt động cơ tăng mạnh nhất từ trước đến nay. Điều đó cho thấy, công suất của động cơ thấp nhất cũng phải là 1,500 sức ngựa. 
Xe tăng chủ lực T-14 như tất cả các xe thuộc thế hệ Armata có hộp số tự động 8 số thuận nghịch. Với loại hộp số này, các thân xe Armata có khả năng tiến lùi với cùng tốc độ tương đương, tăng cường tính cơ động và khả năng sống còn của xe trên chiến trường cùng như hiệu quả chiến đấu thực tế.
Tốc độ của xe cũng không được giới thiệu, chỉ có thể ước đoán dựa trên những thực tế về bộ hộp số (bộ số và cơ cấu truyền động lực). Trong thời gian diễu hành ngày Chiến thắng, khi đi trong đội hình tiếp cận Quảng trường Đỏ, các tăng thiết giáp để duy trì khoảng cách, đôi khi phải kéo lên đến gần 100 km/h. Những lái xe T-14 vào ngày 09.05.2015 đã hoàn thành nhiệm vụ đó không có sự chậm trễ và duy trì được đội hình khi tiếp cận vòng cua với bán kính rộng.  
Các vị trí công tác của kíp xe “Armata” được trang bị khá tiện nghi. Lái xe, trưởng xe và pháo thủ cùng ngồi trên một hàng ghế gần nhau và có một hệ thống các thiết bị quan sát địa hình, không gian chiến trường riêng biệt. 
Theo lời Phó giám đốc thiết kế của Văn phòng KB Ural Transmash Ilyi Demchenko, lái xe chỉ phải đặt tay lên vô lăng lái.  Không còn những cần lái cơ kéo nặng nề. Cần lái có thể điều chỉnh được trên hai mặt phẳng, một tập hợp các màn hình và các thiết bị đồng hồ cảm biến thông tin về hệ thống tương tự như bảng điểu khiển một chiếc xe ô tô thông thường.
Trước trưởng xe và pháo thủ là những màn hình LCD và bảng điều khiển. Với những loại trang thiết bị này, các hoạt động tìm kiếm, phát hiện mục tiêu và điều khiển vũ khí trở thành những thao tác đơn giản. Các thiết bị cho phép người dùng giám sát, tìm kiếm, khóa mục tiêu và điều khiển hỏa lực ngày đêm với khả năng phóng to hình ảnh, đơn giản hóa việc bắn các mục tiêu tầm xa.
Các nhà phát triển đã kể về hệ thống bảo vệ “Armata”. Ngoài khoang lái được bọc thép, sự an toàn của kíp xe và khả năng sống còn thân xe được đảm bảo bằng hệ thống trang thiết bị, có khả năng chống lại bất cứ loại đạn nào trong số các loại đạn diệt tăng hiện đại ngày nay.
Hệ thống bảo vệ của xe tăng – thiết giáp bao gồm một loạt các thành phần khác nhau. Hệ thống bảo vệ đơn giản nhất là công nghệ stealh. Những công nghệ vật liệu tiên tiến và lớp sơn phủ đặc biệt cùng với cấu trúc đặc thù đã khiến Armata gần như vô hình đối với radar. 
Tuyến phòng thủ thứ hai là hệ thống tác chiến điện tử, theo chủ nhiệm phòng thiết kế  Ural Transmash Terlikov Andrei, hình thành xung quanh xe một lớp lá chắn bất khả xâm phạm đối với tất cả các loại tên lửa chống tăng đầu đạn tự dẫn và các loại mìn chống tăng kích nổ từ trường. Hệ thống phòng thủ thứ 3 là hệ thống chế áp quang điện tử. 
Khi phát hiện chùm tia laser đo xa và chỉ thị mục tiêu, từ thân xe Armata, đạn phóng lựu đặc biệt được bắn ra, tạo thành lớp mây màu kim loại dày đặc và xe tăng, thiết giáp biến mất. Kíp xe hoàn toàn không cần phải can thiệp vào hoạt động của hệ thống tự vệ. Tất cả các lớp bảo vệ chủ động đều hoạt động độc lập không có sự tham gia của con người, nhiệm vụ duy nhất của kíp xe là tìm kiếm, phát hiện và tiêu diệt mục tiêu.
Nếu như đầu đạn cuối cùng có thể vượt qua hết các lớp bảo vệ, đầu đạn cũng khó có thể loại xe tăng ra khỏi đội hình chiến đấu. Tính năng kỹ thuật của vỏ thiết giáp Armata giữ tuyệt đối bí mật, nhưng đại diện nhà sản xuất nhiều lần tuyên bố, trên xe sử dụng một mác thép hoàn toàn mới và công nghệ thiết giáp nhiều lớp.
Quy trình điều khiển hỏa lực của xe tăng, theo lời của những kỹ sư phát triển tăng thiết giáp, rất gần với game máy tính. Toàn bộ thông số cần thiết được hiển thị lên màn hình của trưởng xe và pháo thủ, toàn bộ hoạt động được thực hiện tự động theo các lệnh từ bàn điều khiển. Trước mắt, vũ khí chủ lực của T-14 là pháo nòng trơn 125 mm, được chế tạo từ các vật liệu công nghệ mới nhất. 
Nhiều chuyên gia cho rằng trên Armata có thể được lắp pháo cỡ nòng lớn hơn nhưng thực tế chiến trường không cần thiết loại nòng lớn như vậy. Khoang chiến đấu được thiết kế theo công nghệ mô đun cho phép trong thời gian ngắn nhất có thể thực hiện các quy trình hiện đại hóa tất cả các loại vũ khí trên tăng, tăng cường số lượng, chủng loại hoặc cỡ nòng, loại đạn khác nhau. Điều này khiến cho xe tăng chủ lực Armata trong khoảng thời gian ngắn nhất có thể trở thành bất cứ loại phương tiện hỏa lực nào cần thiết cho chiến trường. 
Read more…

Sự thật "Quốc phòng Nga"

Thứ Hai, tháng 9 07, 2015 |
Thượng tướng Leonhid Grigorievich Ivashov là chuyên gia trong lĩnh vực địa chính trị và nghiên cứu xung đột. Chủ tịch Viện Hàn lâm các vấn đề địa chính trị. Tiến sỹ khoa học lịch sử (1998). Giáo sư Bộ môn báo chí quốc tế Trường đại học quan hệ quốc tế Matxcova. Tổng cục trưởng Tổng cục hợp tác quân sự quốc tế Bộ Quốc phòng Liên Bang Nga (1996-2001). Hội viên Hội nhà văn Nga. Nói thêm là người dịch đã có một số lần giới thiệu các bài viết và trả lời phỏng vấn của ông.
Mới đây ông đã trả lời các câu hỏi của Tổng biên tập báo “Nước Nga Xô Viết” V.V.Chikin về vụ "Oboronservis" (vụ án tham nhũng trong Bộ Quốc phòng Nga), xin giới thiệu cùng bạn đọc.

Thượng tướng Leonhid Ivanshov

 V.V.Chikin: - Leonhid Grigorievich, ông đánh giá như thế nào về quy trình xử vụ án “Oboronservis” với bị cáo chính là Evghenia Vasilieva  vừa mới kết thúc?
  
L.G.Ivashov: - Đấy không phải là một quá trình điều tra xét xử, mà là một màn kịch chính trị-tâm lý được diễn hơn 2 năm. Trong vở kịch này luật pháp và bộ luật tố tụng ngồi chơi, còn những trò ma mãnh với các vụ lại quả, chia chác, xào nấu biên lai và v.v của bà ta hoạt động.
Cái gọi là quy trình điều tra xét xử đó cho thấy nước Nga hiện nay là gì và ai đang chi phối nước Nga. Sau khi trở lại nhiệm kỳ tổng thống thứ ba V.V.Putin thấy rằng Serdiukov (cựu Bộ trưởng quốc phòng - tiền nhiệm của Bộ trưởng quốc phòng Shoigu hiện nay) đã gần như phá nát Quân đội,-  nó không còn khả năng tác chiến. Tổ hợp công nghiệp quốc phòng không nhận được đơn đặt hàng vũ khí và trang thiết bị kỹ thuật quân sự hiện đại, và như thế có nghĩa là công nghiệp quốc phòng cũng thoái hóa cùng với Các lực lượng vũ trang.
Về mặt bản chất, Quân đội đã được đưa ra một cuộc bán đấu giá, nơi những miếng béo bở nhất được giành cho người của mình – tức bạn bè và họ hàng của Serdiukov.
Cộng đồng quân nhân và những người yêu nước đã bắt đầu chống lại việc hủy hoại khả năng quốc phòng của đất nước, chống lại những hành động của chính quyền do ngài “Tổng tư lệnh tối cao” Medvedev đứng đầu. Thêm nữa, những sự kiện ở Libya đã làm cho V.Putin nhận thức rõ rằng: các “bạn bè và đối tác” Phương Tây mà trước hết là Mỹ vào bất kỳ thời điểm nào cũng có thể sẵn sàng tống vào tù, treo cổ hoặc xẻ thịt những “bạn cũ”, nếu như “người bạn” đó có tiềm lực quân sự yếu kém.
Tấm gương của S.Miloshevich, Hussen, M.Gaddafi là những ví dụ nhãn tiền. Không khó để “xử lý” số phận của họ. Chính vì thế mà ngay sau khi nắm quyền tổng thống nhiệm kỳ ba, V.Putin quyết định phải chấm dứt ngay tiến trình phi quân sự hóa đất nước kéo dài hơn 20 năm và bắt tay vào việc khôi phục lại tiềm lực quân sự. Xin nói thêm, đây cũng chính là cách để đảm bảo an toàn tính mạng cho chính bản thân ông.
 
V.V. Chikin: - Theo ông thì tổng thống Putin có khôi phục lại được khả năng phòng thủ đất nước không và chúng ta đang được bảo vệ đến mức độ nào?
L.G.Ivashov: - Valentin Vasilievich (Chikin) ạ, đừng nên xây dựng ảo tưởng. Nếu như trong một phần tư thế kỷ tính từ thời Gorbachev, chúng ta đã chứng minh cho thế giới thấy một tấm gương về giải trừ quân bị và tinh thần yêu hòa bình, trong khi  cùng lúc đó  các “bạn bè” của chúng ta ở Phương Tây ráo riết tăng cường lực lượng vũ trang, xây dựng các căn cứ quân sự sát ngay biên giới chúng ta, thì khôi phục lại tiềm lực quốc phòng (của Nga) chi trong 3 năm là hoàn toàn không thể.
Nhân đây xin nói rằng khoản chi cho ngân sách quốc phòng lớn nhất của Mỹ được Quốc hội nước này thông qua đúng vào lúc chúng ta đã “cơ bản phá xong” Quân đội và cắt giảm ngân sách quân sự. Khả năng  phòng thủ của Liên Bang Nga đã ở trong tình trạng thảm họa và không phải ngẫu nhiên mà Bộ trưởng Bộ các tình huống khẩn cấp lại được bổ nhiệm làm Bộ trưởng quốc phòng.
Và nhiệm vụ của S.K.Shoigu  trước hết là khắc phục những hậu quả khẩn cấp trong Quân đội và Hạm đội ( Hải quân) do những hành động “xuất sắc” của Serdiukov và Medvedev gây ra trong tiến trình hủy diệt những gì còn lại của tiềm lực quốc phòng đất nước.   
Các hệ thống vũ khí hiện đại – đấy là các tổ hợp công nghệ phức tạp được chế tạo nhờ sự hợp tác chặt chẽ giữa giáo dục – đào tạo, khoa học, trường phái thiết kết và sản xuất. Và nếu như tại một nơi nào đó trong dây chuyền nói trên thiếu một mắt xích thì toàn bộ quy trình sản xuất vũ khí hiện đại sẽ bị phá vỡ.
Vâng, có thể mua một số chi tiết , linh kiện , thiết bị còn thiếu ở nước ngoài , nhưng chỉ ở mức độ thôi chứ. Nhưng đó lại chính là điều mà chúng ta đang làm. Nga đã mất ngành công nghiệp điện tử, công nghiệp chế tạo linh kiện, công nghiệp chế tạo máy.  
Bộ trưởng quốc phòng khi đó Serdiukov và Tổng tham mưu trưởng Makarov (tại các đơn vị người ta gọi ông này là “tay nịnh đầm”) đã thực hiện chính sách không sử dụng vỏ thép (cho xe tăng và xe thiết giáp), các hệ thống điều khiển do Nga sản xuất và nói chung là thực hiện đường lối quy chuẩn hóa với NATO.
V.V.Chikin: - Nhưng Serdiukov và Makarov không thể hành động tự tung tự tác được, họ phải báo cáo ở Duma quốc gia (Quốc hội), Hội đồng Liên bang, các cải cách này đã được Hội đồng an ninh Liên Bang Nga thông qua?
L.I. Ivashov: - Anh đã nhận xét đúng, cái gọi là những cải cách của Serdiukov không phải là sáng tác ngẫu hứng của chính Serdiukov, mà là chính sách quốc gia của Tổng thống Medvedev và bộ sậu của ông ấy. I.Iurgens, Giám đốc Viện phát triển hiện đại và thường được gọi là “các nếp nhăn của não” của đội hình này vào tháng 7/2010 khi phát biểu tại một hội nghị ở Washington đã công khai tuyên bố là mục tiêu của Tổng thống Medevedev – Nga gia nhập NATO, mua vũ khí và trang bị kỹ thuật cho quân đội và Hạm đội (Hải quân) từ các nước NATO và Israel.
Quay trở lại chủ đề về cái gọi lại quy trình xét xử vụ “Oboronservis”, tôi nhấn mạnh rằng vụ này đã được dàn dựng đến mức trở thành một sơ đồ tống tiền và cái vai “bị cáo chính” được giao cho một quý bà nhẹ dạ, có lẽ là ai đó đã cam kết với bà ta là sẽ không có gì xảy ra cả .
Còn những tội phạm chính và những kẻ ăn cắp tiềm lực quốc phòng của đất nước thì vẫn đang không chỉ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mà còn đang ngồi ở các cương vị cao. Chúng ta, những công dân bình thường, bị sốc trước con số hàng tỷ (rúp) mà vị nữ công dân Vasilieva ăn cắp. Nhưng đấy chỉ là cái móng tay so những thiệt hại mà tiềm lực quốc phòng và an ninh của chúng ta phải gánh chịu.
Serdiukov đã tiêu diệt nền khoa học quân sự, làm suy yếu nghiêm trọng tình báo quân sự, phá hủy hệ thống đào tạo quân sự. Vấn đề nghiêm trọng đến mức vào năm 2009, Bộ Quốc phòng Nga buộc phải từ chối không tiếp nhận đào tạo các quân nhân nước ngoài bởi vì các phiên dịch viên quân sự đã bị đuổi khỏi hệ thống đào tạo quân sự, các khoa tiếng Nga (trong các cơ sở đào tạo quân sự) bị giải tán.
Thế còn việc giải thể các quân khu, tập đoàn quân, sư đoàn và chuyển sang cơ cấu tổ chức lữ đoàn – đấy có phải là từ bỏ chức năng bảo vệ đất nước và lãnh thổ không? Lữ đoàn chỉ có thể bảo vệ được một- hai làng, nhưng không phải là cả đất nước.
Tháng 8/2008 , khi Gruzia tấn công không chỉ Nam Oxetia, mà cả những binh lính gìn giữ hòa bình Nga (có nghĩa là tấn công nước Nga), trong suốt một ngày đêm liền không có ai để ra quyết định và ra lệnh cho quân đội đánh trả xâm lược.
Nếu như Gruzia (ở phía nam-ND) tấn công cùng lúc với Estonia (ở phía bắc -ND) – liệu chúng ta có thể đánh trả xâm lược cùng một lúc trên hai mặt trận không?
Thế còn thay thế các đơn vị làm nhiệm vụ đảm bảo hậu cần cho các hoạt động tác chiến bằng các hãng và các nhà hàng dân sự? Còn sự cắt giảm một cách ngu ngốc một nửa quân số sỹ quan, bỏ chế độ quân nhân chuyên nghiệp trong lục quân và hải quân, thay thế tất cả các quân nhân tại các kho và bộ chỉ huy quân sự địa phương bằng các nhân viên dân sự? Còn những chiếc “Mistral” được ký hợp đồng mua qua các phi vụ lobby của Medvedev và Serdiukov nhưng không ích lợi gì cho việc thực hiện những nhiệm vụ của Hải quân? Đấy không phải là hàng tỷ rúp, mà là hàng tỷ Euro bỏ đi .
Như vậy, tất cả những cái đó không phải là ngẫu nhiên, không phải là sự ngẫu hứng của ông chủ cửa hàng đồ gỗ Serdiukov, mà là một chính sách có chủ đích của giới lãnh đạo tối cao. Thế còn Hội đồng an ninh, Duma, Hội đồng Liên Ban, Tình báo quân sự, Phòng kiểm toán che giấu việc đại phá có tổ chức các lực lượng vũ trang và các tổ hợp công nghiệp quốc phòng?
Chỉ có những tổ chức quân sự- xã hội, trong đó có Vladimir Vasilievich Kvachkov và Viện kiểm soát quân sự tối cao do Sergey Fridki đứng đầu là tích cực đấu tranh chống lại việc cướp bóc lực lượng vũ trang. Tổng công tố viên quân sự đã làm hơn 100 bản báo cáo gửi Bộ trưởng quốc phòng, gõ cửa tất cả các cơ cấu nhà nước có trách nhiệm, khởi tố các vụ án hình sự, nhưng tất cả đều vô hiệu: bức tường tội phạm của các quan chức, đại biểu, những tướng lĩnh phản bội và các doanh nhân còn chắc hơn cả vỏ thép.
Read more…