Tác chiến điện tử Nga trói tay NATO ở Syria.

Thứ Ba, tháng 11 10, 2015 |
VietnamDefence - Bong bóng điện tử khổng lồ ở Syria không để cho chúng tôi bay, một viên tướng NATO than phiền.
Đây được coi như là vùng cấm bay của Nga tạo ra để bảo vệ lãnh thổ phía Tây của chính quyền Assad.

Các radar bị mù, hoạt động của các hệ thống dẫn đường điện tử bị tê liệt, vệ tinh chụp ảnh bị gây nhiễu trong “bong bóng” đường kính 600 km, một viên tướng NATO tiết lộ với Daily OSNet.


Từ khu vực chiến sự ở miền Bắc Syria đưa đến tin Nga triển khai hệ thống gây nhiễu điện tử mới có thể làm mù radar, làm tê liệt các hệ thống điện tử dẫn đường, cũng như cản trở việc chụp ảnh vệ tinh.
Thông tin mới này tiếp sau báo cáo trước đó về việc một tuần dương hạm Nga lắp hệ thống phòng thủ tên lửa S-300 được triển khai gần bờ biển Latakia, Syria. Cả hai hệ thống này cấu thành cái mà Tổng tư lệnh NATO, Tướng Philip M. Breedlove mô tả là “bong bóng A2/AD của Nga” (A2 / AD là chống tiếp cận/phong tỏa khu vực) ở Syria.
Vì thế mà NATO bị mù tịt bên trong bong bóng đường kính 600 km với trung tâm ở căn cứ Nga ở Latakia. 
Cố gắng tìm hiểu vũ khí bí mật mà Nga đã triển khai ở Syria, tác giả bài báo dự đoán, công nghệ đó có lẽ giống với hệ thống Richag của hãng KRET, nhưng có chức năng quy mô lớn hơn. Biến thể chiến thuật của hệ thống này đã được giới thiệu với báo chí từ tháng 4/2015 ở Nga.

Hệ thống Richag trên trực thăng Mi-8MT. Người ta nói rằng, hiện chưa có cách chế áp hệ thống này. Richag dùng để làm mù radar, sonar và các hệ thống phát hiện khác nhằm bảo vệ máy bay, trực thăng, máy bay không người lái, lực lượng mặt đất và lực lượng hải quân chống lại tên lửa không đối không và diện đối không và các hệ thống phòng thủ khác trong bán kính mấy trăm ki-lô-met. Nó có thể được lắp trên các loại phương tiện của quân đội như trực thăng, máy bay, các phương tiện mặt đất và hạm tàu. 
Tướng Breedlove còn than phiền rằng, ngoài khu vực Baltic và Biển Đen, người Nga còn chặn đường tiếp cận của NATO vào Địa Trung Hải. Xem chừng NATO vẫn chưa quên được chuyến đi buồn thảm của tàu khu trục USS Donald Cook ở Biển Đen.

Read more…

Sức mạnh tác chiến điện tử của Nga - Mỹ

Thứ Năm, tháng 11 05, 2015 |

Để giành ưu thế trong chiến tranh công nghệ cao, cả Nga và Mỹ đều cho ra đời những hệ thống tác chiến điện từ cực kỳ tinh vi và hiện đại

Nga khẳng định sức mạnh
Hãng Sputnik ngày 4/3 dẫn nguồn từ Công ty vô tuyến-điện tử Radio-Electronic Technologies Concern (KRET) Nga cho biết, Nga vừa tích hợp thành công hệ thống Richag-AV trên trực thăng Mi-8MTPR1. Theo tiết lộ của KRET, hệ thống Richag-AV được cho là không có đối thủ trên toàn thế giới hiện nay.
Richag-AV được thiết kế để tránh radar, sonar hoặc các hệ thống phát hiện khác nhằm bảo vệ máy bay, trực thăng, máy bay không người lái, lực lượng bộ binh cũng như hải quân tránh khỏi các tên lửa không đối không hoặc hệ thống phòng không trong phạm vi vài trăm kilomet.
Hệ thống Richag-AV có thể được sử dụng bởi bất kì lực lượng quân sự nào và có thể gắn trên cả tàu chiến, máy bay và trực thăng. Richag-AV trang bị trên trực thăng Mi-8MTPR1 sử dụng ăng-ten mảng đa chùm với công nghệ DRFM, được thiết kế để chủ động gây nhiễu và làm mù các hệ thống radar, nhằm bảo vệ vật chủ khỏi các hệ thống vũ khí dẫn đường bằng sóng vô tuyến-điện tử.
Khi tác chiến, Richag-AV có khả năng vô hiệu hoá radar của mọi hệ thống vũ khí, bao gồm cả hệ thống tên lửa phòng không MIM-104 'Patriot' của Mỹ. Ngoài công năng như một hệ thống phá sóng radar, Richag-AV có khả năng thu thập cả những dữ liệu tình báo, bao gồm việc tìm ra nguồn bức xạ điện từ bên ngoài.
Với cơ sở dữ liệu về nhiều loại thiết bị được cài sẵn, Richag-AV có thể nhanh chóng xác nhận loại mục tiêu và tìm cách vô hiệu hoá thiết bị dò tìm của nó một cách có hiệu quả. Hiện tại, Quân đội Nga đã nhận được 3 chiếc trực thăng Mi-8MTPR-1 có trang bị Richag-AV và sẽ nhận thêm 18 hệ thống này trong khoảng thời gian tháng 10/2016.
Khả năng sản xuất các hệ thống tác chiến điện tử và ứng dụng trong thực chiến của Nga đã được khẳng định trong nhiều cuộc chiến khác nhau, đặc biệt là tại chiến trường Đông Ukraine và trên Biển Đen vừa qua.
Ngày 10/4/2014, tàu khu trục Mỹ "Donald Cook" với tên lửa hành trình "Tomahawk" đã tiến vào Biển Đen. Mục đích là để đe dọa và biểu dương lực lượng liên quan đến quan điểm của Nga về Ukraine và Crimea.
Đáp lại, Nga cho máy bay Su-24, không mang vũ khí nhưng được trang bị tổ hợp điện tử chiến đấu mới nhất của Nga có tên là "Khibiny", bay vòng quanh tàu khu trục Mỹ.
"Aegis" đã phát hiện sự tiếp cận trên không và báo động. Tất cả mọi thứ đang diễn ra bình thường, radar Mỹ theo dõi mục tiêu đang đến gần thì đột nhiên tất cả các màn hình vụt tắt. "Aegis" không làm việc, các tên lửa không nhận được thông tin về mục tiêu.
Trong khi đó, chiếc Su- 24 của Nga bay qua phía trên boong tàu khu trục Mỹ, mô phỏng cuộc tấn công tên lửa vào mục tiêu lặp đi lặp lại động tác đó đến 12 lần.
Theo các phương tiện truyền thông nước ngoài, sau khi vụ việc này xảy ra, "Donald Cook" đã khẩn cấp cập cảng Romania. Có 27 thủy thủ đã đệ đơn xin từ chức. Tất cả 27 người này đã viết trong đơn là họ không muốn mạo hiểm với tính mạng của mình.
Tuyên bố của Lầu Năm Góc gián tiếp xác nhận điều đó khi lập luận rằng động thái của máy bay Nga khiến cho thủy thủ tàu Mỹ mất tinh thần. Chưa ai chưa tin đó là sự thật, bởi nếu vậy thì Nga là vô đối.
Ngày 29/1, Tư lệnh các lực lượng Mỹ tại châu Âu, Trung tướng Ben Hodges, thừa nhận quân đội Ukraine đang chật vật chống chọi các vụ pháo kích cũng như gây nhiễu điện tử của lực lượng ly khai ở miền Đông nước này.
Trung tướng Ben Hodges cho biết hệ thống liên lạc của quân đội Ukraine đang bị các thiết bị gây nhiễu điện tử của lực lượng ly khai gây cản trở và thừa nhận: "Rất khó để lực lượng chính phủ Ukraine sử dụng sóng vô tuyến, điện thoại và các phương tiện liên lạc khác vì lực lượng ly khai có các thiết bị gây nhiễu vượt trội.
Ra thế, cho nên, quân ly khai sử dụng các loại vũ khí có điều khiển rất chính xác, gây thiệt hại nặng cho quân Kiev, nhưng ngược lại, quân Kiev thì như mù, bắn không gây thiệt hại gì đến quân ly khai mà có khi lạc vào dân. Phải chăng quân Kiev thì dùng GPS của Mỹ, còn quân ly khai miền Đông thì dùng GLONASS của Nga?
Còn nữa, Kiev luôn tố cáo Nga kéo quân, xe tăng ầm ầm qua biên giới, Nga yêu cầu bằng chứng, Kiev không thể. Nhưng còn Mỹ, vệ tinh quân sự cực kỳ hiện đại mà không có nổi một bức hình nào chăng? Hay là Nga không hề viện trợ gì cho quân ly khai về xe tăng, đại bác…một sự khẳng định vô cùng ngây thơ là sự thật?
Đến đây, một vài sự kiện mà kết quả có thật đã khiến cho đối tượng tác chiến của Nga hoang mang về nguyên nhân. Rõ ràng, trên chiến trường Ukraine, quân đội Kiev chính thức bị quân ly khai hoàn toàn áp chế điện tử, cho nên, không khó hiểu khi không quân Ukraine “án binh bất động”.
Đúng như Thủ tướng Nga Metveded đã nói “Không tin cứ thử xem!”, nhưng khi đã như thế thì chắc sẽ không ai dám thử.
Thực tế chiến đấu của trực thăng Nga trên chiến trường Syria
Theo giới thiệu của Công ty vô tuyến điện tử Radio Electronic Technologies Concern (KRET) tại Triển lãm hàng không Moscow 2015 (MAKS-2015) vừa qua, hệ thống Richag-AV gắn trên các trực thăng Mi-8MTPR1 hiện không có đối thủ xứng tầm.
Theo thông tin từ Bộ quốc phòng Nga, trong chiến dịch không kích vào các mục tiêu của tổ chức khủng bố “Nhà nước Hồi giáo” IS ở Syria, nhóm tác chiến của không quân Nga đã sửa dụng các hệ thống Richag-AV để bảo vệ trực thăng tấn công Mi-24 và trực thăng đa năng Mi-8.
Máy bay trực thăng Mi-8 của Nga bị đạn bắn trúng mà vẫn bay bình thường
Tuy chưa được thực mục sở thị khả năng bảo vệ trong thực chiến của nó nhưng qua một số cảnh quay video thực tế về các cuộc chiến đấu của trực thăng Nga trên chiến trường Syria vừa qua, có thể nhận thấy rằng chúng đã thể hiện khả năng tác chiến rất xuất sắc.
Trong 1 video, 2 chiếc trực thăng tấn công Nga chúi đầu bay rất thấp, sát mặt đất, vừa bay vừa phóng mồi bẫy nhiệt nhưng không sợ các phương tiện phòng không của IS. Điều này cho thấy, ngoài tinh thần dũng cảm, các phi công Nga thực sự yên tâm về khả năng bảo vệ của máy bay.
Một video thứ 2 cho thấy, một chiếc Mi-8 của Nga đang bay thì bị tên lửa phòng không bắn trúng. Tuy nhiên dường như quả đạn bắn trúng vào một bức màn vô hình xung quanh máy bay chứ không xâm phạm được vào nó. Chiếc Mi-8 chỉ khựng lại rồi tiếp tục bay như chưa có gì xảy ra.
Trên chiến trường Syria, các chiến đấu cơ Nga có trần bay cao hơn, có thể đối phó được với các hệ thống phòng không tầm thấp của IS và lực lượng đối lập, nhưng máy bay trực thăng thuộc loại phương tiện bay rất thấp, bất kể loại vũ khí phòng không nào cũng có thể bắn tới.
Tuy nhiên, thực tế trên chiến trường Syria cho thấy, đến thời điểm này, Nga chưa bị mất bất cứ một máy bay trực thăng nào, trong khi trước đó, các trực thăng của quân đội Iraq và Syria thường xuyên bị bắn hạ. Điều này cho thấy, Richa-AV quả thực là một hệ thống bảo vệ hữu ích.
Mỹ không chịu đứng thứ 2
Là cường quốc số 1 thế giới, nên sức mạnh quân sự của Mỹ là không phải bàn cãi. Hiện nay, Mỹ sở hữu rất nhiều hệ thống tác chiến điện tử khác nhau bao gồm cả trên không, trên biển và mặt đất, tuy nhiên trong những cuộc chiến Mỹ từng tham gia gần đây, phần lớn Mỹ dùng những phương tiện tác chiến điện từ đường không, trong đó có máy bay EP-3E và EA-18G Growler.
EP-3 là loại máy bay trinh sát điện tử hiện đại, được trang bị những thiết bị tiên tiến nhất, nó có thể nắm bắt và giám sát điều khiển các tham số radar, thông tin vô tuyến điện hoặc tham số tác chiến điện tử. Hiện tại phiên bản EP-3 đang phục vụ trong Hải quân Mỹ là EP-3E ARIES II với số lượng 12 chiếc.
Chức năng chính của máy bay trinh sát điện tử EP-3E là giám sát, khống chế các động thái trên biển, thu thập tin tình báo điện tử, thu quét mục tiêu tầm xa và tuần tra bảo vệ vùng đặc quyền kinh tế.
Ngoài chức năng trinh sát, khi cần thiết EP-3E vẫn có thể mang theo ngư lôi, bom chìm, tên lửa Harpoon để diệt hạm hay tên lửa không đối không tầm ngắn Sidewinder để tự vệ.
Ngoài EP-3E, quân đội Mỹ còn sử dụng máy bay tác chiến điện tử hàng đầu hiện nay là EA-18G Growler. Theo đánh giá của Chuyên gia quân sự Trung Quốc Đỗ Văn Long, đặc điểm lớn nhất của máy bay tác chiến điện tử EA-18G là một “sát thủ toàn năng”, có cả khả năng “cứng” và “mềm”.
Nó kết hợp được 2 chức năng, bởi vì nền tảng của nó là máy bay FA-18E/F, đó là loại máy bay trang bị cho tàu chiến hiện có của Mỹ, cho nên khả năng vận tải lớn.
Theo Đỗ Văn Long, nhìn vào khả năng mềm của EA-18G, nó có hai đột phá so với Prowler. EA-18G có 2 khoang treo lần lượt tên là khoang treo 99 và 218. Khoang treo 99 có hình thù kỳ lạ, mô hình gây nhiễu của nó đã chuyển từ gây nhiễu kiểu rải bom trước đây sang gây nhiễu chính xác.
Trước đây, khi Mỹ đánh Iran, nếu không đánh được thì đem bom rải để san bằng, hình thức gây nhiễu này chính là gây nhiễu kiểu rải thảm. Nhưng EA-18G lại có thể tìm được chính xác một đoạn băng tần, tiến hành gây nhiễu kiểu “định điểm” chính xác, tức là muốn gây nhiễu ai thì người đó sẽ bị gây nhiễu.
Khoang 218 có thể gây nhiễu thông tin của đối phương ở tàu chiến, có thể chặn và nghe rõ được thông tin, nhưng lại không hề gây nhiễu gì cho thông tin của bên mình (quân Mỹ), cho nên đây là một hình thức gây nhiễu rất thông minh, khả năng này có sự khác biệt về chất so với Prowler.
EA-18G là một thủ đoạn/quyết sách then chốt trong tác chiến của quân Mỹ. Trước hết, khi chiến đấu nó có thể trinh sát, thu thập các loại thông tin, ghi nhớ các loại radar của đối phương, nó có khả năng máy tính rất mạnh, toàn bộ đều có thể lưu trữ.
Sau đó, EA-18G ngắm vào radar thì sẽ chính xác sẽ là radar đó, tức là tất cả những yếu tố thuộc về radar sẽ bị nó thu lại như vị trí triển khai, tần suất… Việc gây nhiễu chính xác của nó chính là một thủ đoạn trinh sát, thủ đoạn sát thương mềm – tức là gây nhiễu chủ động.
Bên trong việc gây nhiễu chủ động có gây nhiễu mang tính áp chế, có gây nhiễu làm tắc nghẽn chính xác, đồng thời còn có gây nhiễu kiểu đánh lừa, nó có thể tạo ra rất nhiều mục tiêu giả, đánh lừa đối phương là lực lượng tấn công đã tới, trên thực tế là không hề có.
Sự điều chỉnh máy tính của nó có thể tạo ra các loại hình thức biên đội để tạo ra mục tiêu giả cho đối phương, đây chính là một loại gây nhiễu điện tử.
Ngoài ra còn biện pháp sát thương cứng, tức là nó mang theo tên lửa chống bức xạ, tên lửa này có thể tiến hành tấn công chính xác đối với các cơ sở thông tin radar của đối phương.
Sát thương cứng của nó cũng gồm cả việc không sử dụng thủ đoạn điện tử, như mang theo một số vũ khí gồm AM120 hoặc bom dẫn đường chính xác.
Những vũ khí nào mà FA-18E/F có thể mang theo thì EA-18G cũng có thể mang theo, nhưng công suất của EA-18G lớn hơn FA-18E/F, do máy phát điện của nó đã được thay đổi, công suất lớn hơn EA-6B, nên nó mới có thể áp chế đối phương.
Máy bay EA-18G Growler đã thể hiện xuất sắc trong Chiến dịch El Dorado Canyon không kích Libya, đã can thiệp điện tử có hiệu quả, áp chế được hỏa lực phòng không mặt đất, đồng thời cũng đều đóng vai trò quan trọng trong chiến tranh vùng Vịnh và chiến tranh Iraq (lần thứ nhất) và được gọi là lực lượng xương sống của máy bay tác chiến điện tử Mỹ.
Read more…

NATO, HOA KỲ kinh sợ tác chiến điện tử Nga

Thứ Năm, tháng 11 05, 2015 |
VietnamDefence - Các hệ thống tác chiến điện tử Nga biến mọi ưu thế vũ khí công nghệ cao hiện có trong trang bị của NATO thành con số không, Tư lệnh Không quân Mỹ ở châu Âu, Tướng Frank Gorenc thú nhận.
“Họ đã lấp kín lỗ hổng. Ưu thế trên không của chúng ta đang tan biến. Nhưng đáng lo hơn là những khả năng mới của họ thực hiện chiến lược chống tiếp cận một số khu vực nhất định (A2/AD)”.


Thuật ngữ A2/AD của NATO dùng để chỉ hoạt động ngăn chặn lực lượng đối phương tiếp cận lãnh thổ của mình (anti-access hay A2) đồng thời hạn chế các hành động hiệu quả của đối phương trên lãnh thổ một khi chúng vẫn đột phá được vào (area-denial hay AD).

“Nga không lấp kín lỗ hổng nào. Đúng hơn, chúng tôi chỉ quay lại vị trí đã rời bỏ khi nào đó. Các phương tiện tác chiến điện tử là một trong những thành tố then chốt của khái niệm A2/AD trong trường hợp đối kháng với một đối phương đã quen hành động dựa vào ưu thế trên không trung và dựa vào các vũ khí chính xác cao, cũng như dựa vào các thông tin tình báo toàn diện và “sâu”. Tuy nhiên, tác chiến điện tử có thể đánh văng tất cả những lá bài tẩy này khỏi tay kẻ xâm lược bằng cách tạo ra những điều kiện đúng nghĩa là không thể chịu đựng đối với cái gọi là “tung lực lượng”, Tổng giám đốc hãng Công nghệ vô tuyến điện tử Nga Nikolai Kolesov nói.

Lực lượng không quân-vũ trụ Nga (VKS) đang nhận được những máy bay và trực thăng có những thiết bị đặc chủng có khả năng không chỉ bảo đảm tự vệ mà còn bảo vệ cả những khu vực bằng cách phá vỡ liên lạc của đối phương, gây khó khăn cho đối phương trong việc trinh sát và sử dụng vũ khí chính xác cao.

Trong số các phương tiện đó có hệ thống độc đáo Rychag-AV trang bị trên trực thăng, có khả năng làm mù radar đối phương từ xa mấy trăm ki-lô-met.

Trung tâm đầu não của hệ thống phòng thủ mặt đất công nghệ cao là hệ thống trinh sát vô tuyến điện tử và điều khiển Moskva-1. Khả năng của nó cho phép tiến hành trinh sát radar đối không ở tầm đến 400 km. Việc trinh sát các tham số của các mục tiêu được thực hiện ở chế độ thụ động, nên bảo đảm tính bí mật cao. Sau khi phát hiện mục tiêu trên không, các tham số của chúng được truyền tới các hệ thống tác chiến điện tử, phòng không và không quân khác. Moskva-1 có thể đồng thời điều khiển hơn 7 hệ thống tác chiến điện tử, trong đó có các hệ thống tác chiến điện tử cơ động họ Krasukha.

Các hệ thống này có thể phát hiện và chế áp hiệu quả radar trên khoang của máy bay địch ở cự ly đến 300 km và ngăn cản địch phát hiện các mục tiêu trên khu vực phải bảo vệ và sử dụng vũ khí chống các mục tiêu đó.

Việc sử dụng tổng hợp và nhuần nhuyễn các hệ thống này sẽ không cho phép đối phương tiêu diệt nhanh các cơ sở lãnh đạo nhà nước và quân đội, hạ tầng thông tin, các mục tiêu kinh tế trọng yếu và các phương tiện đánh trả. Như vậy là quân đội Nga đang nắm giữ công nghệ A2/AD thực sự.


Read more…

Sự nguy hiểm thực của tên lửa 3M-14 Kalibr-NK với phương tây

Thứ Hai, tháng 10 12, 2015 |

Những ống phóng ngư lôi 533 mm đã được lắp đặt trên tàu ngầm và chiến hạm nổi có từ năm 1948, được hiện đại hóa và các dàn phóng có thể là 2 ống phóng, 4 ống phóng và thậm chí 5 ống phóng.
Các dàn phóng ngư lôi này có thể lắp đặt trên bất cứ một chiến hạm nổi đời cũ hay mới. Không một phương tiện trinh sát vũ trụ nào có thể phát hiện được cái gì sẽ bay ra khỏi ống phóng ngư lôi 533 mm trên biển hoặc dưới biển, Kalibr 3M14 không có quỹ đạo cố định, các tổ hợp phòng thủ tên lửa Aegis bó tay hoàn toàn. Các tổ hợp phóng ngư lôi có mặt trên bất cứ một chiến hạm nào, có thể đang hải trình, neo đậu hoặc tiến hành diễn tập thông thường trên mọi vùng biển hoặc đại dương.
Kalibr - Club ngày 07.10 thực sự gây sốc không chỉ với "nhà nước Hồi giáo", mà cả Mỹ và NATO. Hệ thống phòng thủ tên lửa châu Âu – Mỹ hoàn toàn bất lực và tại thời điểm này không có khả năng đánh chặn tên lửa hành trình Nga, được phóng đi từ các phương tiện mang bất kỳ.
Tàu hộ vệ tên lửa dự án 11661 (“Gepard 3.9 theo định danh NATO”) những chiếc chiến hạm này đã được trang bị cho hải quân Việt Nam (dự án 11660 và 11661) trong thiết kế có lắp đặt hai dàn phóng ngư lôi  tiêu chuẩn 533 mm. Đây là loại vũ khí chống ngầm thông thường và hoàn toàn không cần có thêm những thiết kế tăng cường khác – chính là bệ phóng của dòng tên lửa hành trình Kalibr – Club.
Một điều đáng sợ không phải là những thiết kế vô cùng hiện đại ngày nay. Những ống phóng ngư lôi 533 mm đã được lắp đặt trên tàu ngầm và chiến hạm nổi có từ năm 1948, được hiện đại hóa và các dàn phóng có thể là 2 ống phóng, 4 ống phóng và thậm chí 5 ống phóng.
Các dàn phóng ngư lôi này có thể lắp đặt trên bất cứ một chiến hạm nổi đời cũ hay mới nào, từ các tàu phóng ngư lôi cổ điển đến tàu ngầm lớp Kilo “hố đen” nổi tiếng, thậm chí trên những chiếc khinh hạm mang tên lửa của hạm đội Caspian dự án 21631 "Buyan-M", đấy chỉ là chiến hạm “chuột” biển pha sông có lượng giãn nước 950 tấn.
Tất cả đều có thể trở thành phương tiện mang của tổ hợp tên lửa hành trình Kalibr – Club và đều có thể tấn công các mục tiêu mặt nước và sâu trong đất liền với khoảng cách từ 300 km đến hàng nghìn km.
Điều đó có nghĩa là, trên boong những chiếc tàu chiến cũ kỹ là những giàn phóng ngư lôi cổ điển, rỉ sét của nhiều năm phục vụ. Điều gì đang ẩn chứa trong đó, không một vệ tinh tình báo nào có thể phát hiện. Tên lửa Kalibr – Club không nằm trong bất cứ hiệp ước giới hạn tên lửa nào đến thời điểm này.
Đây không phải là tên lửa chiến lược, nó cũng không phải là tên lửa có hệ thống phóng trên mặt đất. Hiệp ước giới hạn tên lửa INF Liên Xô-USA 1987 liên quan đến các tên lửa hệ thống phóng mặt đất, tầm bắn lớn hơn 500 km. Kalibr nằm cạnh những giới hạn này. Một điểm đáng sợ hơn nữa, Kalibr phóng từ ống phóng tên lửa tiêu chuẩn 533 mm có thể được phóng từ từ Biển Caspian, Sevastopol, Kronstadt. Phạm vi tối đa là - 3000 km theo đường thẳng và cùng độ cao, phạm vi thực tiễn chiến đấu  - 2600 km.
Nếu lấy tâm điểm là Sevastopol và Kronstadt thì trong vòng bán kính chiến đấu thực tế của tên lửa lọt vào toàn bộ châu Âu, bao gồm cả hạm đội 6 của Mỹ. Từ biển Caspian có thể tấn công đến Warsaw, ở Kabul, thủ đô Baghdad, Rome, Pakistan, Israel…Một điểm đặc biệt khiến ngay cả Mỹ cũng bất lực, ở biển Caspian và biển Đen, Mỹ không thể triển khai bất cứ một hệ thống phòng thủ nào có thể ngăn chặn được “nguy cơ mới từ Nga”!
Trên biển Đen, Washington bị giới hạn bởi hiệp ước Montreux năm 1936, và Biển Caspian - ngày 29.09.2014 các phương tiện truyền thông thế giới thông báo về thỏa thuận "Caspian Summit", với sự tham dự của các lãnh đạo hàng đầu của năm quốc gia ven biển Caspian: Nga, Iran, Kazakhstan, Turkmenistan và Azerbaijan.  Những quốc gia tham gia hội nghị thượng đỉnh này đã nhất trí xác định vị thế độc lập tương lai của biển Caspian. Trong summit này, các thành phần “khác” có biểu hiện thù địch với nước Nga không có.
Những vùng nước căn cứ quân sự của Nga ở Kronstadt, Murmansk, Vladivostok, Petropavlovsk-Kamchatsky, Igarka, Dudinka một ngày rất gần hoặc đã có sẽ là khu vực tác chiến của Kalibr với bán kính 2600 km tầm bắn. Đây chính là ưu thế số một của loại tên lửa siêu âm này.
Ưu thế thứ hai phải tính đến, chưa kể đến Clup – K, chỉ riêng Kalibr – Club-S đã là một bài toán không có lời giải của hệ thống phòng thủ. Không một phương tiện trinh sát vũ trụ nào có thể phát hiện được cái gì sẽ bay ra khỏi ống phóng ngư lôi 533 mm trên biển hoặc dưới biển, Kalibr 3M14 không có quỹ đạo cố định, các tổ hợp phòng thủ tên lửa Aegis bó tay hoàn toàn. Các tổ hợp phóng ngư lôi có mặt trên bất cứ một chiến hạm nào, có thể đang hải trình, neo đậu hoặc tiến hành diễn tập thông thường trên mọi vùng biển hoặc đại dương.
Các căn cứ IS vô hình chung đã trở thành bãi thử của dòng tên lửa đáng sợ này. Ngày 07.10 đã trở thành một ngày đặc biệt của Hải quân Nga nói riêng và hệ thống vũ khí răn đe ngăn chặn thông thường nói chung. Tính từ đây, hệ thống phòng thủ tên lửa đắt giá và là công cụ chính trị mạnh mẽ nhất của Mỹ đã không thể bảo vệ Mỹ, châu Âu và các đồng minh châu Á.

Ngày 07.10 có thể sẽ là nỗi kinh hoàng của IS, là cơn ác mộng của NATO, nhưng quan trọng hơn, nó đưa các lực lượng vũ trang thế giới sang một trang mới.
Read more…

Tên lửa Tomahawk của Nga, 3M-14 Kalibr-NK bay tới mục tiêu như thế nào?

Thứ Hai, tháng 10 12, 2015 |
Sơ đồ công kích mục tiêu của TLHT 3M14 Kalibr-NK và PL.
Ngay khi Hải quân Nga vừa thực hiện xong đòn tấn công tên lửa hành trình (TLHT) tầm xa chống 11 mục tiêu trên đất liền của lực lượng Nhà nước Hồi giáo (IS) tự xưng, giới quan sát quân sự quốc tế tỏ ra vừa choáng váng, vừa nghi hoặc trước loại tên lửa này.
Cho tới khi phía Nga chính thức lên tiếng và cung cấp hình ảnh sau đó về mục tiêu, địa điểm và phương tiện phóng cùng chủng loại tên lửa hành trình được sử dụng trong chiến dịch, thế giới mới biết tới loại tên lửa hành trình 3M-14 Kalibr-NK phiên bản nội địa của Nga.
Mẫu TLHT 3M14E Kalibr-NKE
"Ông Putin thậm chí còn cung cấp chi tiết rằng quỹ đạo các tên lửa của Nga bay qua 2 quốc gia và trên hành trình của mình đã chuyển hướng 147 lần ở các độ cao từ 80-1.300 m với tốc độ tương đương máy bay phản lực"
TLHT 3M-14 Kalibr-NK có 2 tầng động cơ, trong đó có tầng động cơ tên lửa thuốc phóng rắn dùng để phóng tên lửa ra khỏi bệ phóng tới một độ cao và hướng bay nhất định trước khi tách ra.
Còn tầng động cơ hành trình sử dụng loại động cơ tua bin phản lực 2 dòng chạy nhiên liệu dầu phản lực TRDD-50B để đưa đạn bay tới mục tiêu.
Sau khi tách tầng động cơ phóng, cặp cánh gấp ẩn trong thân TLHT 3M-14 Kalibr-NK sẽ tự động xoè ra để kết hợp với thân tên lửa tạo ra lực nâng giúp đạn bay đi như máy bay.
Một số thông tin kỹ chiến thuật của TLHT 3M-14 Kalibr-NK: Chiều dài 6,2 mét, đường kính thân 0,533 mét, sải cánh khi mở 3,08 mét, khối lượng tên lửa 1770 kg, khối lượng đầu đạn 450 kg, tốc độ bay hành trình 860 km/giờ.ể bay chính xác tới mục tiêu cần công kích và tránh bị lực lượng phòng không đối phương bắn rơi, TLHT 3M-14 Kalibr-NK sử dụng hệ thống tự lái nhiều giai đoạn tự lập hoàn toàn.
Hệ thống này có các thành phần máy lái quán tính AB-40, máy đo cao RVE-B, máy thu tín hiệu định vị vệ tinh GLONASS, máy đối chiếu dải cao độ địa hình TERCOM và đài ra đa bắt bám mục tiêu ARGS-14.
Ở giai đoạn phóng, hệ thống lái quán tính của TLHT dựa trên số liệu tính toán của hệ thống ngắm bắn trên tàu nạp vào trước khi phóng để lái đạn về hướng có mục tiêu và tách tầng đẩy.
Khi tầng động cơ hành trình hoạt động, hệ thống lái quán tính kết hợp với máy đo cao vô tuyến đưa TLHT vào độ cao ổn định và bay theo quỹ đạo bay được lập trình trước khi phóng.
Khi bay trên biển, độ cao bay của TLHT 3M-14 được duy trì ở mức 20 m, còn khi bay trên đất liền thì độ cao ở khoảng từ 50 m tới 150 m tuỳ theo bề mặt địa hình.
Điều kiện khí tượng thời tiết ở gần mặt đất thường biến động mạnh và máy lái quán tính gặp sai số lớn khi TLHT bay quãng đường bay dài tới mục tiêu.
Do vậy, hệ thống lái quán tính của tên lửa cần được bổ sung dữ liệu để hiệu chỉnh đường bay từ máy thu tín hiệu định vị vệ tinh dọc theo đường bay và máy đối chiếu dải cao độ địa hình tại các điểm kiểm tra hoặc điểm đổi hướng bay.
Máy thu tín hiệu vệ tinh tổng hợp, so sánh tín hiệu của từ ít nhất 3 vệ tinh GLONASS trên quỹ đạo để xác định toạ độ tức thời của TLHT 3M-14.
Từ dữ liệu toạ độ này, máy lái quán tính so sánh nó với toạ độ của chính hệ thống dẫn đường quán tính và toạ độ đường bay lập trình trước của đạn để hiệu chỉnh đường bay.
Khi tín hiệu vệ tinh định vị vệ tinh bị phá hoặc không tin cậy, máy lái quán tính quay lại sử dụng toạ độ TLHT đã được hiệu chỉnh gần nhất để lái đạn tới toạ độ điểm kiểm tra kế tiếp.
Khi tới gần điểm kiểm tra kế tiếp trên đường bay tới mục tiêu, máy đối chiếu dải cao độ địa hình của TLHT sử dụng dữ liệu từ máy đo cao để so sánh với dải cao độ địa hình của điểm kiểm tra đã được nạp vào máy tính của hệ thống lái quán tính của tên lửa trước khi phóng.
TLHT 3M-14 Kalibr-NK sử dụng tới 15 điểm kiểm tra này dọc đường bay để giúp hiệu chỉnh đường bay hoặc chuyển hướng bay tránh các khu vực có bố trí phòng không đối phương trước khi tới khu vực mục tiêu.
Đây có thể coi là các chặng bay mà TLHT cần phải vượt qua nếu muốn “nhìn thấy” mục tiêu.
Ở chặng cuối cùng của đường bay là vùng mục tiêu. Lúc này, TLHT 3M-14 Kalibr-NK bật đài ra đa vô tuyến ở phần mũi đạn để phát hiện và bắt bám mục tiêu cần công kích.
Cự ly phát hiện mục tiêu của đài ra đa này là 20 km. Khi bắt bám được mục tiêu, dữ liệu ra đa thu được từ mục tiêu sẽ được máy tự lái quán tính sử dụng để lái đạn nhắm thẳng mục tiêu.
Read more…

Syria "Vùng cấm bay" cuộc chơi đã thay đổi

Thứ Năm, tháng 10 08, 2015 |

Diễn biến trên chiến trường Syria sẽ còn nhiều tình huống phức tạp, nhưng bước đầu đã cho thấy hoạt động quân sự của Nga đang “chiếm quyền điều khiển” của Mỹ - NATO.

Nga đang làm chủ vùng trời Syria?
Có một dấu hiệu bất thường là trong những ngày Nga không kích trên chiến trường Syria thì người ta không thấy máy bay Mỹ xuất hiện. Phải chăng Không quân (KQ) Mỹ đang “án binh bất động” để theo dõi KQ Nga “thi thố tài năng”, hay có một lý do nào khác?
Ngày 2/10, 4 chiếc F-15 của Israel vượt qua không phận Liban để tiến vào không phận Syria thì 6 máy bay SU-30SM từ Latakia xuất kích ngăn chặn, cảnh cáo buộc phải quay đầu trở lại.
Ngày 3/10 "Máy bay chiến đấu Su-30SM của Nga xuất kích và bằng các hành động quyết liệt đã buộc phi công Mỹ điều khiển máy bay tấn công A-10 phải rời khỏi không phận Syria" - CNN đưa tin.
Còn ngày 5/10, trang tin Rusvesna.su dẫn lời Cục trưởng Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu Quân đội Nga, Đại tướng Andrei Kartavolov:
“Bộ Ngoại giao, BQP Nga đã gửi đến các địa chỉ cần đến, khuyến nghị Mỹ rút khỏi khu vực chiến sự ở Syria các chuyên gia, các cố vấn, cũng như các nhân viên có giá trị, những người đã được đào tạo, huấn luyện bằng tiền của người nộp thuế Hoa Kỳ.
Đồng thời cũng khuyến nghị dừng các chuyến bay (của Mỹ và liên minh) trong khu vực hoạt động của các máy bay Nga”.
Rõ ràng, những động thái của Nga chứng tỏ là họ đang giúp Chính quyền Assad bảo vệ vùng trời Syria. Bất cứ máy bay của quốc gia nào xâm nhập trái phép đều bị ngăn chặn và sẽ bị bắn hạ. Nói cách khác, Nga đã tuyên bố “vùng cấm bay” trên không phận Syria.
Vai trò của Hải quân Nga trong cuộc chiến Syria
Trước đòn tấn công phủ đầu ngày 30/9, Nga đã triển khai nhiều tàu chiến sang Đông Địa Trung Hải để tập trận trong đó có tàu tuần dương mang tên lửa Moscow.
Đương nhiên, Hải quân Nga không đến Địa Trung Hải để diễn tập mà là thực hiện nhiệm vụ chiến đấu thực sự. Đó là một trong những gọng kìm phong tỏa vùng trời và vùng biển Syria, “nội bất xuất, ngoại bất nhập”.
Ngày 2/10, trả lời phỏng vấn các phương tiện truyền thông Ả rập, cựu Đại tá Mỹ Jack Jacobs cho biết:
“Mỹ không thể ngăn chặn ý đồ của Nga tại Syria, vì họ thực sự đã bố trí trên đó một khu vực khép kín, cắt đứt mọi tuyến bay bằng hệ thống phòng không triển khai trên đất liền và trên các hạm tàu ở Địa Trung Hải.
Điều này có nghĩa là bất kỳ máy bay quân sự bay vào khu vực này có thể ngay lập tức bị bắn rơi”.
Với sự hiện diện của hệ thống phòng không hiện đại, trên đất liền liên quân Nga - Syria đã triển khai khu vực cấm bay trên toàn bộ không phận.
Trên hướng biển, Hạm đội Nga đang tập trận cùng với căn cứ không quân Latakia tạo ra một vùng cấm tiếp cận từ 100-250km.
Theo Sputnik, Nga đã triển khai hệ thống tác chiến điện tử tối tân Krasukha-4 tại Syria. Chúng có thể tước bỏ hoàn toàn khả năng chiến đấu của máy bay chỉ huy - cảnh báo sớm AWACS, phong tỏa tất cả các hệ thống radar đối phương trong vòng 250 km”.
Nga đã triển khai hệ thống tác chiến điện tử tối tân Krasukha-4 tại Syria.
Vì thế, ngay cả triển khai lực lượng không quân trinh sát hay cảnh báo sớm… Mỹ và đồng minh cũng không thể chứ chưa nói đến hiệu quả làm việc của chúng.
Máy bay NATO tại Thổ Nhĩ Kỳ đã cố gắng tiếp cận các lực lượng của Nga ở Latakia và quân cảng Tartus nhưng radar của chúng “bị mù, hoen ố” bởi khí tài áp chế quang học mang tên Grach.
Lực lượng Nga phát xạ những luồng ánh sáng cường độ cao, chói lòa vào mục tiêu để ngắm bắn. “Nga đã cố tình làm cho nó rõ ràng, rằng, họ đã nhìn thấy tất cả mọi thứ, các anh không nên tiếp cận đến gần, hoặc là bị bắn hạ”.
Đại tá Jack Jacobs cho biết: “Thành thật mà nói, chúng tôi đã rất bất ngờ bởi Nga đã triển khai hệ thống phòng không S-400 tại đây”.
Tư lệnh các lực lượng NATO ở châu Âu, Tướng Philip Breedlove cho biết rằng các vũ khí, khí tài Nga mới đưa vào Syria, trong đó bao gồm hệ thống phòng không, tinh vi, hiện đại không phải để chống IS vì IS không có máy bay mà trên thực tế tạo ra một khu vực cấm bay.
Như vậy, "sau nhiều năm thảo luận, các nhà chức trách Mỹ có kế hoạch thiết lập tại Syria vùng cấm bay để bảo vệ các phiến quân và dân thường…nhưng Putin xuất hiện và trong vòng một vài ngày, ông ta bắt đầu tạo ra vùng cấm bay của riêng mình", Bloomberg mỉa mai.
Lầu Năm Góc đã thừa nhận quy mô của khu vực cấm bay Nga ở Syria, khi bắt đầu các cuộc đàm phán với Nga về làm thế nào để tránh những xung đột trong quá trình hoạt động không kích của không quân.
Như vậy, với sự điều động lực lượng, bố trí lực lượng và sử dụng lực lượng, Nga đã đi trước Mỹ - NATO một bước trong việc ai là người có quyền đặt ra khu cấm bay trên vùng trời Syria.
Putin đã dùng một thế võ nhanh, vững, mạnh, để khóa chặt đối phương, buộc đối phương thúc thủ.
Mỹ - NATO quá chủ quan hoặc lực lượng tình báo quá yếu kém khi không phát hiện được việc điều động lực lượng của Nga. Chỉ đến khi Nga sử dụng lực lượng, các vị trí chiến lược bị chẹn thì đã muộn.
Nếu như coi hành động quân sự của Nga tại Crimea là một kỳ tích thì việc “xác lập” vùng cấm bay trên không phận Syria của Nga cũng được coi như kinh điển về nghệ thuật tác chiến.

Read more…

Tomahawk ư, chuyện nhỏ

Thứ Năm, tháng 10 08, 2015 |

Các chuyên gia quân sự thế giới đang bày tỏ sự ngỡ ngàng kèm thán phục khi Hải quân Nga phóng 26 tên lửa hành trình, bay 1.500 km qua biên giới nhiều nước để tấn công IS tại Syria.
Ngày 7/10, Bộ quốc phòng Nga đã khiến dư luận trong và ngoài nước “phát sốt” khi công bố thông tin kèm video 4 chiến hạm Nga phóng 26 tên lửa hành trình từ biển Caspian tấn công IS trong tối 6/10.
Thông cáo khẳng định các tàu được trang bị “hệ thống tên lửa chính xác cao Kalibr NK, có khả năng tấn công mục tiêu bằng các tên lửa hành trình, tới mọi vị trí trên lãnh thổ Syria với sai số không quá 3m. Các tên lửa hành trình bay ở độ cao tối đa 50m so với địa hình”.
Ngoài vấn đề khoảng cách, các tên lửa của Nga cũng phải “quá cảnh” không phận Iran, Iraq và Syria trước khi tới mục tiêu. Hành trình bay như vậy đòi hỏi một nỗ lực chống xung đột lớn với các hệ thống phòng không và không quân tại Iraq và Iran, Bryan Clark, một cựu sỹ quan hải quân Mỹ, người từng là cố vấn đặc biệt của Tham mưu trưởng Hải quân Mỹ, cho biết.
“Nếu họ thực sự đã làm việc đó, đây là một bước tiến khổng lồ về năng lực phối hợp các chiến dịch phạm vi rộng, chưa từng được thể hiện nhiều thập niên qua”, ông Clark khẳng định với USNI News.
Nếu thông tin này thực sự được xác nhận, năng lực của Nga trong việc thực hiện một vụ tấn công từ khoảng cách đó cũng mang tính gợi mở, Eric Wertheim nhà phân tích hải quân, tác giả cuốn sách Các hạm đội chiến đấu trên thế giới của Học viện Hải quân Mỹ bình luận.
Việc Nga sở hữu một vũ khí có tầm bắn và hiệu suất tương đương với tên lửa tấn công Tomahawk - tên lửa tấn công tầm xa của Mỹ - cho thấy “phần còn lại của thế giới đang bắt kịp với công nghệ này”, Wertheim nói.
Quỹ đạo hành trình của tên lửa Nga từ Biển Caspian tấn công IS tại Syria (Ảnh: Washington Post)

Quỹ đạo hành trình của tên lửa Nga từ Biển Caspian tấn công IS tại Syria, bay bám địa hình cách 50m

4 chiến hạm “bé hạt tiêu” của Nga đã phóng tới 26 quả tên lửa hành trình Kalibr-NK sang Syria. Đây có thể coi là sự đáp trả với Tomahawk của Mỹ.

4 chiến hạm “hạt tiêu” Nga phóng 26 tên lửa hành trình sang Syria

Hãng truyền hình NTV dẫn nguồn từ hãng thông tấn Nga TASS cho biết, Hải quân nước này đã chính thức tham gia chiến dịch tấn công Tổ chức khủng bố “Nhà nước Hồi giáo” ở Syria và Nga cũng lần đầu tiên sử dụng tên lửa hành trình phóng từ trên biển để tấn công các mục tiêu mặt đất.
Ngày 7-10, 4 chiến hạm Nga thuộc các lớp tàu hộ vệ hạng trung và tàu hộ vệ cỡ nhỏ thuộc Hạm đội Caspian đã phóng tổng cộng 26 quả tên lửa hành trình Kalibr-NK, vượt quãng đường 1500km tấn công chính xác những mục tiêu đã định của lượng khủng bố IS ở Syria.
Chỉ 4 chiến hạm từ hạng trung trở xuống của Nga đã đã tổ chức đội hình biên đội phía tây nam biển Caspian và thể hiện uy lực tấn công cực kỳ mạnh mẽ khi phóng quả tên lửa hành trình Kalibr-K từ vùng biển này, qua lãnh thổ Iran và Iraq để tiêu diệt lực lượng khủng bố IS ở Syria.
Tên lửa hành trình phải bay 1.500km từ biển Caspea qua Iran, Iraq 
để đánh phá các mục tiêu IS ở Syria. 

Được biết, tên lửa được phóng đi từ tàu hộ vệ tên lửa mang tên Dagestan (số hiệu 693), thuộc Project 11.661, lớp Gepard 3.9 và các khinh hạm tên lửa dự án 21.631 (lớp Buyan-M) lần lượt mang tên và số hiệu là Grad Sviyazhsk (021), Uglich (022) và Veliki Ustyug (106).
Cuộc tấn công kết hợp của lực lượng không quân và hải quân, bao gồm 4 tàu chiến và 23 máy bay chiến đấu trong ngày 7-10 đã tiêu diệt 19 sở chỉ huy, điều hành tác chiến; 12 kho vũ khí quân sự; 71 xe tăng thiết giáp, các nhà máy và xưởng chế tạo chất nổ, vật liệu nổ tự tạo.
Khinh hạm thuộc dự án 21.631 (lớp Buyan-M) mang tên và số hiệu là Grad Sviyazhsk (021) 
phóng tên lửa Kalibr NK

Tổng thống Nga Vladimir Putin nhận xét: “Thực tế chiến trường cho thấy, các chiến hạm của Hải quân Nga trên vùng biển Caspian, đã tiến hành phóng tên lửa hành trình có độ chính xác cao để tiêu diệt các mục tiêu đã định của IS, từ khoảng cách lên tới 1500km”.Cuộc tấn công đã thành công mỹ mãn, tất cả các mục tiêu đều bị tiêu diệt, không ảnh hưởng gì tới các công trình dân sự.
Ông nhận xét, điều này cho thấy, các cơ sở công nghiệp quốc phòng đã hoạt động rất tốt để chế tạo ra các vũ khí tấn công tầm xa uy lực và có độ chính xác cao, còn lực lượng vũ trang Liên bang Nga cũng đã rèn luyện được chiến thuật và kỹ năng tác chiến thành thạo, khả năng sẵn sàng chiến đấu cao.
Điều đáng nói là các chiến hạm “hạt tiêu” của Nga có lượng giãn nước cao nhất là Dagestan chỉ trên dưới 2000 tấn (3 tàu còn lại vẻn vẹn 949 tấn) nhưng có khả năng tấn công tên lửa hành trình hạng nặng với mỗi tàu là 8 quả tên lửa thuộc hệ thống Kalibr NK là 3M-14T (SS-N-30A).
Xem clip Nga phóng tên lửa hành trình Kalibr-NK
Tên lửa 3M-14 và 3M-14T: Sự đáp trả Tomahawk của Mỹ
Dòng tên lửa Kalibr do Viện OKB Novator ở Yekaterinburg nằm trong Tập đoàn Phòng không Almaz-Antei phát triển. Đây là một họ tên lửa với nhiều biến thể dành cho quân đội Nga và khách hàng nước ngoài.
Kalibr có đầy đủ các các biến thể dành cho Lục quân (Kalibr-M) và Không quân Nga (Kalibr-A), nhưng các tên lửa này được trang bị phổ biến nhất trong Hải quân Nga. Chúng đang được sản xuất để trang bị cho tàu ngầm (Kalibr-PL) và tàu nổi (Kalibr-NK).
Trong hệ thống tên lửa Kalibr, ngoài các loại ngư lôi và tên lửa chống ngầm, phiên bản đối hạm cơ sở được định danh là 3M-54, còn phiên bản tấn công mặt đất cơ sở là 3M-14.
Từ trước đến nay, chúng ta thường biết đến phiên bản xuất khẩu của loại tên lửa tấn công mặt đất này là Klub 3M-14E với tầm phóng vẻn vẹn 300km. Tuy nhiên, phiên bản tấn công mặt đất được sử dụng trong hải quân Nga đều có tầm phóng siêu xa từ 1500-2500km.
Tên lửa 3M-14, theo định danh của Bộ Quốc phòng Nga (DOD) là SS-N-30A. Đây là một biến thể tấn công mặt đất dẫn đường quán tính triển khai cho các tàu ngầm Nga, có tầm phóng và tính năng ngang ngửa với tên lửa hành trình Tomahawk của Mỹ.
Nó có chiều dài cơ bản là 6,2 m (20 ft), với đầu đạn nặng 450 kg (990 lb), phạm vi tấn công là 1,500-2,500 km (930-1,550 mi), tốc độ hành trình cận âm Mach 0,8.
Tên lửa 3M-14T cũng có định danh DOD là SS-N-30A, được triển khai cho các tàu mặt nước với hệ thống phóng thẳng đứng (VLS), với lực đẩy véc-tơ tăng áp. Chiều dài cơ bản của nó là 8,9 m (29 ft), các tham số khác cũng tương tự như 3M-14.
Bộ trưởng Shoigu nói trên Kênh truyền hình Rossya 1: "Sáng nay  (7/10) bốn tàu chiến của Hạm đội Caspea đã thực hiện 26 vụ phóng tên lửa hành trình Caliber vào 11 mục tiêu (của Nhà nước Hồi giáo ở Syria)". Ông Shoigu cho biết tất cả các mục tiêu đã bị phá hủy và dân thường không bị ảnh hưởng và nói thêm: "Các kết quả khẳng định hiệu quả cao của tên lửa ở khoảng cách lớn, gần 1500 km".
Read more…

Chiến thuật máy bay Nga qua mặt Mỹ, bí mật vào Syria

Thứ Tư, tháng 10 07, 2015 |
Ngày 20/9, 10 ngày trước khi Nga bắt đầu chiến dịch không kích phiến quân Nhà nước Hồi giáo (IS) ở Syria, Mỹ và các nước đồng minh vô cùng ngạc nhiên khi những hình ảnh từ vệ tinh cho thấy gần 30 máy bay quân sự gồm các tiêm kích, cường kích dòng Su và trực thăng tấn công Mi của Nga đã xếp hàng tại sân bay Latakia của Syria, trang mạng quốc phòngRéseau International của Pháp đưa tin.
Hầu hết các máy bay này được cho là thuộc biên chế của hai lữ đoàn không quân 387 và 368 ở căn cứ Budynnovsk, thuộc vùng Stavropol Krai của Nga, cách sân bay Latakia tới 2.400 km. Điều khiến các chuyên gia quân sự cảm thấy khó hiểu là các máy bay quân sự Nga đã áp dụng chiến thuật nào để đến Syria một cách bí mật như vậy.
Bay đường vòng
Một giả thuyết cho rằng các chiến đấu cơ của Nga đã đi đường vòng, bỏ qua không phận Azerbaijan, bay qua không phận quốc tế trên biển Caspian, vào không phận Iran và Iraq để tới Syria, theo các chuyên gia quốc phòng của trang mạng trên.
Các chuyên gia quân sự Mỹ cho rằng khả năng này là không thể, bởi vùng trời trên biển Caspian và phía bắc Iraq đều nằm trong tầm kiểm soát của các máy bay cảnh báo sớm Mỹ và Israel.
Từ lâu, quân đội Mỹ đã triển khai nhiều máy bay trinh sát cảnh báo sớm đường không AWACS tại căn cứ không quân Incirlik, miền đông Thổ Nhĩ Kỳ và một số căn cứ ở Bahrain. Các máy bay này được trang bị những hệ thống radar hiện đại, có thể phát hiện các mục tiêu trong phạm vi kiểm soát rất rộng với bán kính lên tới 500 km.
Ngoài ra, trong quá khứ, các máy bay cảnh báo sớm của Israel hoạt động rất hiệu quả và đã phát hiện được hầu hết các máy bay di chuyển trong không phận các nước Trung Đông.
Đường màu tím mô phỏng hướng bay của các chiến đấu cơ Nga trên biển Caspian trước khi tới Syria. Đồ họa: Flightradar24
Réseau International cho biết, ngày 24/9, khi nhận được thông tin các phi công Nga thực hiện các chuyến bay đầu tiên từ sân bay Latakia, Israel đã ngay lập tức cử máy bay cảnh báo sớm hiện đại G550 tuần tra trên Địa Trung Hải.
Chiến thuật 'núp bóng' và gây nhiễu
Trang Flightradar24 chuyên theo dõi hành trình của các máy bay trên thế giới đã ghi nhận đường bay dày đặc trên Địa Trung Hải của chiếc máy bay này trong hôm đó, tuy nhiên hệ thống trinh sát vô tuyến điện hiện đại của chiếc G550 cũng không thu thập được bất kỳ thông tin nào về máy bay Nga.
Các chuyên gia quân sự Pháp nhận định, các tiêm kích như Su-34, Su-24, Su-27 có khả năng qua mặt Mỹ và đồng minh bằng cách bay phối hợp theo đội hình hẹp, "núp bóng" máy bay vận tải AN-124 trên độ cao 10 km với vận tốc khoảng 1.000 km/h.
Trong điều kiện này, hệ thống radar cảnh báo sớm của Mỹ và Israel chỉ có thể phát hiện ra máy bay vận tải, bởi tần số phản xạ radar giữa các máy bay Nga là đồng nhất. Việc Nga sử dụng máy bay vận tải quân sự để viện trợ cho Syria đã diễn ra trong một thời gian dài và không khiến Mỹ cùng các đồng minh chú ý.
Tuy nhiên chiến thuật "núp bóng" này chỉ có thể phát huy tác dụng đối với những máy bay tiêm kích có tốc độ cao và phạm vi bay lớn. Đối với cường kích Su-25, khi thực hiện hành trình bay dài 2.400 km, nó buộc phải gắn thêm hai thùng dầu phụ dưới cánh. Khi đó Su-25 sẽ nặng hơn và không thể bay cùng đội hình với máy bay vận tải ở độ cao trên 10 km.
Ngoài ra, các trực thăng chiến đấu Mi cũng không thể bay trên độ cao 4 km, đương nhiên không thể bay phối hợp với các máy bay vận tải AN-124.
Các chuyên gia nhận định cách giải thích hợp lý nhất là các máy bay quân sự này được trang bị các hệ thống tác chiến điện tử gây nhiễu hiệu quả của Nga.
Theo các chuyên gia quân sự, cường kích Su-25 của Nga rất có thể đã được trang bị hệ thống gây nhiễu chủ động SPS-171. Hệ thống này bao gồm các thiết bị quét mảng pha điện tử chủ động, phát ra các tín hiệu gây nhiễu radar cảnh báo sớm của đối phương.
"Và trong trường hợp này nó đã hoạt động hiệu quả ngoài hình dung của các chuyên gia quân sự Mỹ", ông Jean-Marie Lebraud, một cựu chuyên gia của Bộ Quốc phòng Pháp nhận định.
chien-thuat-may-bay-nga-qua-mat-my-bi-mat-vao-syria-2
Sơ đồ phạm vi hoạt động của hệ thống radar cảnh báo mặt đất và trên không của Mỹ và đồng minh. Tuy nhiên ở độ cao hơn 10km và vận tốc bay lớn, hệ thống này không thể phát hiện các tiêm kích của Nga bay lẫn với các máy bay vận tải AN-124. Đồ họa: Réseau International
"Điều đáng chú ý là hệ thống này đã từng bị các thành viên NATO, trong đó có Romania, đánh giá là thiếu hiệu quả. Năm 1986, Romania từng được Nga cung cấp hệ thống gây nhiễu SPS-141- phiên bản chưa cải tiến của SPS-171, tuy nhiên sau khi gia nhập NATO, Romania đã xếp hệ thống này vào nhà kho", ông Lebraud cho biết thêm.
Còn các trực thăng chiến đấu dòng Mi được trang bị hệ thống tác chiến điện tử hiện đại nhất của Nga là Richag-AV. Ngoài chức năng trinh sát thu thập thông tin, hệ thống này được các kĩ sư Nga phát triển để gây nhiễu radar đối phương, bảo vệ máy bay tránh bị phát hiện trong phạm vi 500 km.
Đối với loại máy bay do thám cỡ lớn Il-20M, hệ thống radar cảnh báo sớm của Mỹ và Israel càng khó phát hiện. Ngoài việc được trang bị hệ thống gây nhiễu hiện đại, loại máy bay này còn hoạt động phối hợp chặt chẽ với hệ thống thông tin, chỉ huy và điều hành tích hợp C4I.
C4I (chỉ huy, kiểm soát, truyền thông, máy tính và tình báo) là một hệ thống tác chiến điện tử hiện đại mà Nga đã triển khai tại Syria trước đó. Hệ thống này kết nối và xử lý dữ liệu từ nhiều nguồn, liên lạc với các đơn vị bằng nhiều phương tiện và giao thức.
Với hệ thống này, Nga có thể điều hành toàn bộ các hoạt động bay tới Syria mà vẫn bảo mật chặt chẽ thông tin liên lạc giữa các đơn vị tác chiến với nhau, tránh nguy cơ bị đối phương can thiệp, phát hiện.
Read more…

Nga bịt mắt Mỹ, Israel ở chiến trường Syria bằng cách nào?

Thứ Tư, tháng 10 07, 2015 |

Để chống trinh sát và các thiết bị điện tử của Mỹ, Nga đã triển khai ở Syria một hệ thống tác chiến điện tử rất mạnh.



Vừa qua, Washington đã cáo buộc Nga không kích cả IS lẫn “lực lượng đối lập ôn hòa”, các UAV trinh sát và các máy bay chiến đấu Nga xuất kích sẽ được các phương tiện trinh sát của Lầu Năm Góc theo dõi chặt chẽ để bảo vệ những “đứa con đẻ và con nuôi” của họ.
Việc loại bỏ những phương tiện trinh sát và tác chiến điện tử của Mỹ là vấn đề cấp bách hàng đầu, nếu không, các mục tiêu oanh kích rất dễ bị lộ khiến kẻ địch cao chạy xa bay. Do đó, quân đội Nga đã triển khai ở Syria những tổ hợp trang bị của chiến tranh điện tử tiên tiến nhất.
Krasuha-4 - trái tim của Hệ thống tác chiến điện tử mặt đất của Nga
Phương tây đang choáng váng trước thông tin quân đội Nga đã triển khai tại Syria hệ thống tác chiến điện tử mới nhất là “Krasukha-4”, vốn chuyên dùng để đánh chặn các hệ thống radar trên không và chống lại các máy bay do thám không người lái.
Một đoạn băng video mới được đăng tải trên trang web của hãng phát thanh truyền hình "Zvezda" đã chứng tỏ khả năng này là rất cao.
Trong đoạn băng ghi cảnh chiếc máy bay ném bom Su-25 trở về sau khi thực hiện nhiệm vụ tác chiến đang hạ cánh xuống sân bay Hmeymim ở Syria, trên nền phía sau nhìn thấy rõ (vào thời điểm 00:09 trên video) một chiếc xe với hệ thống thiết bị ăng ten đặc trưng.

Máy bay chiến đấu Nga ở Syria được hỗ trợ bởi các phương tiện trinh sát và tác chiến điện tử rất mạnh
Kết quả phân tích của các chuyên gia quân sự và công nghệ cho thấy, có nhiều khả năng đây là tổ hợp tác chiến điện tử di động thế hệ mới nhất là 1RL257 "Krasukha-4" - một sản phẩm của tập đoàn Công nghệ Vô tuyến điện tử KRET (Liên hiệp sản xuất khoa học "Kvant" ở thành phố Veliky Novgorod).
KRET là nhà chế tạo hàng đầu về các hệ thống thiết bị điện tử, trinh sát và tác chiến điện tử của Nga, trực thuộc Tập đoàn Công nghệ Quốc gia Nga (Rostec). "Krasukha-4" được thiết kế bởi Viện thiết kế Gradient và được sản xuất tại Nhà máy điện Bryansk.
Tổ hợp “Krasukha-4” là trạm tác chiến điện tử trên mặt đất module đa năng, có khả năng gây nhiễu mạnh, trên dải tần rộng, dùng để bảo vệ các công trình cố định chống các trạm radar trên máy bay chỉ huy, điều khiển và quản lý chiến trường E-8C (Mỹ).
Ngoài ra, nó còn có khả năng vô hiệu hóa các đài radar trên máy bay chiến đấu, máy bay trinh sát, máy bay không người lái loại RQ-4 Global Hawk hay MQ-1 Predator và đài radar trên vệ tinh trinh sát Lakross.
Được biết, “Krasukha-4” là một biến thể hiện đại hóa mới nhất của hệ thống tác chiến điện tử Krasuha-2. Tính đến thời điểm hiện tại, quân đội Nga mới được trang bị khoảng hơn 10 tổ hợp “Krasukha-4”.
Tổ hợp tác chiến điện tử tối tân “Krasukha-4” của Nga đã được triển khai sang Syria
Tổ hợp "Krasuha-4" có khả năng che phủ hoàn toàn đối tượng được bảo vệ khỏi sự phát hiện của radar đối phương ở khoảng cách 150-300 km, và khi cần có thể vô hiệu hóa các thiết bị vô tuyến, phương tiện thông tin liên lạc cũng như các thiết bị chiến tranh điện tử của đối phương.
Trong cuộc tập trận gần đây nhất được Nga thực hiện tại Quân khu phía Tây hồi giữa tháng 8 vừa qua, hệ thống tác chiến điện tử “Krasukha-4” lắp trên xe chuyên dụng đã thành công khi làm nhiễu radar điều khiển tên lửa của hai chiếc Su-34, khiến phi công không thể hoàn thành nhiệm vụ tấn công mặt đất.
Khi đó, hai chiếc máy bay ném bom tiền tuyến Su-34 tham gia phóng tên lửa không đối đất xuống mục tiêu đã định là trung tâm chỉ huy điều khiển, nhưng đã không thể tìm thấy được mục tiêu cho tên lửa vì bị “Krasukha-4” gây nhiễu hoàn toàn.
Hiện trên thế giới không có bất cứ quốc gia nào, ngoại trừ Nga sở hữu các tổ hợp tác chiến điện tử có tính năng siêu việt như “Krasukha-4”.
Việc nó được đưa sang Syria để bảo vệ lực lượng Nga đang tham gia không kích các mục tiêu của tổ chức khủng bố Nhà nước Hồi giáo IS đã chứng tỏ sự tin cậy và khả năng tác chiến rất mạnh của tổ hợp này. Nó cũng cho thấy việc Nga coi trọng lực lượng tác chiến ở Syria đến mức độ nào.
Chắc chắn Nga có khả năng tác chiến điện tử từ trên không ở Syria
Mặc dù “Krasukha-4” có tính năng rất mạnh nhưng nó cũng chỉ có phạm vi bao phủ thực tế dưới 300km. Hiện không quân Nga hoạt động không xa, nằm trong phạm vi bảo vệ của hệ thống này nhưng theo thời gian, có thể nhiệm vụ sẽ được mở rộng khắp lãnh thổ Syria và có thể lan sang Iraq.
Khi đó, bán kính trinh sát và tác chiến của không quân Nga sẽ vượt qua phạm vi bảo vệ của các hệ thống “Krasukha-4”, trong khi chúng cũng không thể triển khai quá xa các căn cứ được bảo vệ chặt chẽ. Đây là điều Moscow không thể không nghĩ tới, vậy Nga sẽ làm như thế nào?
Khi đó, Nga sẽ phải sử dụng tới các máy bay có khả năng tác chiến điện tử, nhưng trong số máy bay được mang sang Syria, không có loại máy bay đối kháng điện tử chuyên dụng nào. Vậy Nga sẽ bảo mật thông tin trinh sát được và chống trinh sát bằng cách nào?
Chúng ta hãy liên hệ vấn đề này với việc Moscow triển khai máy bay chiến đấu tới Syria mà Washington không hề biết, chỉ đến khi chúng hiện diện ở sân bay Latakia thì vệ tinh Mỹ mới phát hiện ra.
Interfax đã từng cho biết, các chiến đấu cơ của Nga tới Latakia cùng thời điểm nước này đang tiến hành cuộc tập trận quân sự quy mô lớn mang tên “Center-2015” và cuộc tập trận đột xuất của Quân khu Trung tâm. Rất có thể Nga đã lấy cuộc tập trận này làm “màn che mắt” để đưa chiến đấu cơ sang Syria.
Theo nguồn tin này, bốn chiến đấu cơ Su-30SM và một số máy bay chiến đấu Su-24, Su-25của Nga ngày 18-9 đã hạ cánh xuống căn cứ không quân ở tỉnh Latakia, sau khi bay cùng máy bay vận tải quân sự Il-76, qua không phận các nước Azerbaijan, Iran và Iraq để tới Syria.
Tiếp theo, hàng chục máy bay chiến đấu khác, trong đó có sáu máy bay ném bom tiền tuyến Su-34 đến Syria bằng con đường vòng, bỏ qua không phận Azerbaijan, bay qua không phận quốc tế ở biển Caspian, vào lãnh thổ Iran và Iraq để tới Syria.
Việc những máy bay này làm thế nào để qua mặt các phương tiện trinh sát của Mỹ và đồng minh đến nay vẫn là dấu hỏi lớn.
Nguồn tin tình báo Mỹ cho rằng, các máy bay Nga đã tắt thiết bị nhận biết địch-ta để lặng lẽ bay sang Syria. Thiết bị này được sử dụng với mục đích nhận biết máy bay ta và máy bay địch trong khu vực phòng không của mỗi nước khi nằm trong phạm vi bao phủ của các radar cảnh giới đường không.
Việc máy bay Nga bay qua không phận Azerbaijan, Iran, Iraq chắc chắn đã nhận được sự đồng ý của các nước này. Do đó, việc tắt các thiết bị này chỉ có tác dụng đối phó với radar của Mỹ và đồng minh đặt ở các nước xung quanh.
Tuy nhiên, việc tắt các loại thiết bị trên máy bay chỉ có tác dụng đối phó với máy bay trinh sát điện tử và các trạm trinh sát kỹ thuật vô tuyến điện mặt đất (chặn thu các tín hiệu sóng điện từ) cùng với radar thụ động trên mặt đất (không phát bức xạ sục sạo mà chỉ thu các tín hiệu phát ra từ máy bay), chứ không có tác dụng đối với các máy bay cảnh báo sớm và radar chủ động trên mặt đất (phát ra bức xạ và thu thập tín hiệu phản xạ trở về).
Do đó, để bay được sang Syria, Nga phải có biện pháp chế áp toàn bộ các radar chủ động, gây nhiễu toàn bộ dải tần hoạt động của radar trong khu vực máy bay sẽ bay qua - tương tự phương pháp máy bay ném bom B-52 Mỹ đã làm trước đây trong chiến tranh Việt Nam.
Điều này chỉ có thể do các tốp chiến đấu cơ, trên đường bay sang Syria thực hiện. Trong số các máy bay Nga đưa sang Syria, máy bay ném bom tiền tuyến Su-24 và Su-34 đều có khả năng làm được điều này.
Cả Su-24 và Su-34 đều có khả năng tác chiến điện tử rất mạnh
Trong số các chiến đấu cơ Nga đưa sang Syria, dòng Su-24M có phiên bản Su-24E (Su-24MR- Fencer-E) chuyên đảm nhận nhiệm vụ tác chiến điện tử hay Su-24F (Su-24MP- Fencer-F), được chế tạo cho tính năng thu thập thông tin tình báo…
Các máy bay Su-24M chuyển đổi thành các phiên bản trinh sát và tác chiến điện tử rất đơn giản, khi chỉ cần mang theo các pod thiết bị đi kèm và cài đặt hệ thống xử lý thông tin truyền dẫn số liệu. Khi đó, những loại máy bay này vừa có khả năng chiến đấu, vừa có khả năng trinh sát và đối kháng điện tử.
Các máy bay Su-24M mà Nga đưa sang Syria, nếu lắp đặt các thiết bị phụ trợ đều sẽ có khả năng gây nhiễu hoặc chế áp điện tử rất mạnh. Điều này có thể thấy qua vụ Su-24 “bịt mắt” và “trêu chọc” chiến hạm Mỹ trên biển Đen vào tháng 4-2014 và chiến hạm Canada tháng 9-2014.
Hồi tháng 4-2014, Su-24MR không mang vũ khí và gắn thiết bị chiến tranh điện tử (EW) mới nhất đã làm mù hệ thống radar cảnh báo sớm của hệ thống Aegis, khiến chiếc khu trục hạm lớp Arleigh Burke DDG-75 USS Donald Cook của Mỹ chỉ quan sát được máy bay Nga bằng mắt thường trên biển Đen.
Tuy nhiên, không chỉ Su-24 mà rất có thể cả Su-34 cũng làm được điều này. Đặc biệt là liên hệ với thông tin do chuyên gia Nga đưa ra hồi tuần trước và nghi vấn Su-34 đang trong quá trình thử nghiệm một hệ thống trinh sát hoặc chiến tranh điện tử (Electronic Warfare - EW) tiên tiến nhất.
Ngày 30-9 vừa qua, Chủ tịch Học viện các vấn đề địa-chính trị Nga, Tiến sĩ Khoa học Quân sự Konstantin Sivkov đã có phát biểu rất lạ và khó hiểu về việc điều động các máy bay ném bom tiền tuyến Su-34 sang Syria.
Ông Sivkov nói rằng, Nga có thể sẽ phái cả “phi đội Su-34 đang biên chế trong khuôn khổ một cuộc thử nghiệm sang Syria”. Vậy phi đội này đang thử nghiệm thiết bị nào, cho nhiệm vụ gì?
Lật lại thông tin trên các trang mạng Nga cho thấy, hồi cuối tháng 5 vừa qua đã xuất hiện chùm ảnh về một nhóm máy bay ném bom tiền tuyến Su-34 Fullback được trang bị thêm pod thiết bị rất lạ kèm theo.
Theo thông tin phân tích của giới kỹ thuật, pod thiết bị này có thể là 1 trong số 3 loại thiết bị là radar hoặc thiết bị đo đạc quang-điện tử hay thiết bị thu thập tín hiệu tình báo, tác chiến điện tử. Rất có khả năng Nga đang thử nghiệm một phiên bản Su-34 có tính năng trinh sát và tác chiến điện tử.



Nhóm máy bay Su-34 thử nghiệm một thiết bị tác chiến điện tử lạ ở phần giữa bụng cuối tháng 5-2015
Lật lại vấn đề máy bay Nga lặng lẽ sang Syria mà mấy hôm sau Mỹ mới phát hiện được khi chúng đã dàn hàng ngang ở sân bay Latakia. Các máy bay Nga qua không phận nước ngoài chắc chắn sẽ không thể mang theo vũ khí và cái mà chúng mang theo sẽ là bình dầu phụ và các thiết bị tác chiến điện tử.
Như vậy, rất có thể trong 2 nhóm Su-34 và Su-24 mà Nga đưa sang Syria sẽ có một số chiếc chuyên làm nhiệm vụ tác chiến điện tử, gây nhiễu trên 2 đường bay sang Syria, trước khi ông Sivkov đưa ra nhận định trên.
Và sau khi sang đến Syria, nếu không quân Nga mở rộng phạm vi tác chiến, chính nhóm Su-34 và Su-24 này sẽ đảm nhận nhiệm vụ gây nhiễu, chế áp điện tử tầm xa, chống trinh sát của Mỹ, đảm bảo bí mật các khu vực không kích, khiến các tổ chức khủng bố không kịp trở tay.
Việc Nga triển khai thử nghiệm tính năng mới cho Su-34, thử nghiệm thực địa “Krasukha-4” ngay trước khi triển khai sang Syria cùng với việc Su-24MR liên tiếp được tung ra giám sát chiến hạm Mỹ ở biển Đen liệu có phải là tình cờ?
Xâu chuỗi các vấn đề này lại với nhau cho thấy một kết luận là, rất có thể Moscow đã chuẩn bị trước từ khá lâu cho kế hoạch can thiệp quân sự vào Syria.
Read more…